-aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa
Một tiếng hét vô cùng 'thần thánh' vang vọng khắp khu chung cư. Và tất nhiên chủ nhân của tiếng hét đó đã bịt kín đôi dép của người hàng xóm, không ai khác chính là Bạch Dương bé nhỏ của chúng ta. Hôm nay không phải là ngày đầu tiên đi học mà Bạch Dương đã ngủ quên và chết.
- Muộn rồi\, muộn rồi.
- Bạch Dương\, em lại ngủ quên à? Bà chủ nhà hiền lành bước ra nhìn Bạch Dương không nhịn được cười
- Vâng\, xin chào\, tôi đang đi học_ Bạch Dương nhanh chóng đáp rồi chạy đi.
Đã đúng một tháng kể từ khi anh chuyển đến đây. Lúc đầu anh nghĩ sẽ khó khăn nhưng hàng xóm đối xử với cô rất tốt, ngoại trừ người hàng xóm tên Song Tử. Đó là cái tên cô ghét nhất và luôn bất công. Vừa nghĩ tới đây, chiếc xe tay ga Readly Black đột nhiên xuất hiện và đáp xuống trước mặt nó. Chủ nhân của nó bước xuống, kiêu hãnh đứng trước mặt nó… anh giới thiệu họ tên đầy đủ của mình là Nguyễn Song Tử, học sinh cuối cấp của trường. Kể từ khi gặp Song Tử này, anh chưa bao giờ được bình yên.
- Anh muốn gì? Tranh ra. Tôi sắp muộn rồi_cô ấy hét lên đúng giọng. Suy cho cùng\, Bạch Dương\, tôi không muốn nổi bật giữa đám đông với chàng trai đẹp như hoa này.
- Có chuyện gì vậy\, sáng nay cậu đã gặp Diêm vương rồi à? Song Tử nhìncô rồi phá lên cười tạo mặt anh nóng như đốt cháy.
- Sáng sớm có chuyện gì cười đừng gây rắc rối với tôi_côhét lên và lúc này không còn chút kiềm chế nào, đá Song Tử hát một bên và định tiếp tục sự nghiệp ở trường thì bị Song Tử giữ lại.
- Này nhóc\, sao em lại thích chơi game bạo lực như thế này mà lại cố ý đưa em đến trường để tránh bị muộn?
-Anh nói gì thế?_côngây ngô hỏi lại để chắc chắn rằng tai mình có vấn đề thực sự. Song Tử chỉ có thể dậy, ném cho anh mũ bảo hiểm và bảo anh lên xe. Anh đứng yên lần đầu Song Tử bế anh, tự hỏi phải làm gì thì giọng Song Tử lại vang lên.
- Nếu không vào sẽ trễ học đấy. Chắc chắn bạn không muốn trễ lớp đầu tiên cấp 3 nhỉ_Ừ\, anh ấy điên thật rồi nên phải lên xe\, sao bây giờ lại không muốn đi học muộn nhỉ? Vừa leo lên xe\, Song Tử lao đi khiến anh mất đà và nhanh chóng ôm lấy Song Tử thay vì ngã. Dọc đường không ai nói gì nhưng trong thâm tâm anh bạn Bách của tôi đang chửi cái tên chết tiệt đó (ai biết được).
Một lúc sau, cả hai đều đến trường, cô nhanh chóng nhảy xuống bỏ chạy, để lại Song Tử một mình. Thật tuyệt vời,cô ấy thậm chí còn không nói lời cảm ơn, dù sao thì 30 phút nữa trường mới bắt đầu và Song Tử sẽ phải đi bộ một mình. Về phần mình, Bạch Dương mê xem đến trình chạy hết nơi này đến nơi khác không ngừng nghỉ.
15 phút sau
Cô gái Bạch Dương sau khi tìm hiểu bất động sản đã thừa nhận rằng trường học quá lớn nên cô phải mất tới 15 phút (mỗi ngày chỉ có 5 phút), vậy tại sao chúng ta lại cần một nơi để nghỉ ngơi 15 phút trước khi tan học trước khi có cơ hội? để tìm thấy sức mạnh? Đột nhiên, có thứ gì đó đập vào mắt cô... ồ, ngay cả ngọn đồi xanh mướt, trường cũng có nơi này, sao anh lại học ở một ngôi trường giàu có thế nhỉ? Lạch Ba lạch bạch lên đến đỉnh núi rồi ngã xuống giữa đường (vụng về). Khi cô quay lại để xem đó là gì, thì đó là.......
Được.....
(HẾT)
...The leg
I'm so shocked.......but what about a murder case at the foot of the minister? Oh no, she would be a suspect. (Watching too many movies -.-!!!) While she didn't know what to do, the thing he thought was a 'corpse' suddenly sat up, making her heart almost fall out. outside. The person sitting up was a guy with mysterious black eyes who looked very handsome but what about Bach??? haiz not only didn't care, but also straight up threw her bag containing 2 dumbbells (this girl practices martial arts so she always has dumbbells with her), causing that guy to not be able to help himself and fall again. kiss the motherland (tien ten). As for her, she still thought it was a corpse rising, so she kept hitting her hard without knowing who was in front of her.
- STOP_ A scream forced her to stop her 'glorious' career
- How long are you planning to fight?
She looked without blinking at the person in front of her. It was not a corpse. Luckily, she was not suspected of being the murderer. But now that I think about it, what do I see?
- I...I...I...I...s...so...sorry_ she stammered
- I'm sorry\, that's it? The guy glared at her
- I thought it was a dead body coming back to life\, so...
- Hey don't let me see you again_ he stood up and walked away\, still rubbing his face. It seemed like it hurt a lot.
She sat there still bewildered but quickly forgot. After 15 minutes, without any rest, she had to quickly run to start school. God is so unfair
In the school yard
- Welcome to the school bla blo ............................................. ..............so............you guys please try............ ............
-Whoa whoa whoa_ She yawned, really bored with the principal's lecture until when would it end? Now she has a different thought: making friends and... eight
Finally, after 4 hours, 30' and 28 seconds, the teacher stopped a career that was nobler than ever. She quickly ran out to see her class, but somehow, she was a few steps slow. Recognizing that the weather was beautiful, she ran out first, but when she arrived last, she couldn't see anything. Because why, because the 10th grade is posted above her height, there is a limit and every time she squeezes in, she gets pushed out, but it doesn't matter, she can go look for it. When she passed by, she knew what grade she was in. (point it out, just see). where is the class?
She walked around looking for class
'POP'
A ball hit her head straight, causing her to fall over. Crazy, really crazy, what day is today? There's all kinds of things like almost being late, seeing a crazy 'dead body' scene, and then the class supervision thing happened again. This is the first day of high school, but what's with the bad luck? always. Straight-legged and without hesitation kicked the ball back towards her, no matter who the culprit was, which direction the ball came from, it would return from that direction to meet its owner. Turning around to look for the person who caused him the 'brain injury', he heard a familiar voice.
- Can't you kick lightly?
The way of talking is that of the unjust Gemini family, no one else
- That guy\, you kick something like that\, do you need this lady to teach me again? - she shouted and her true nature also appeared.
- What? Who told you to hit him when he passed by and this guy was a year older than you?
- You're one year older than me\, so leave me alone and I'm upset.' She screamed
- I'm so upset that you haven't thanked me yet for this morning
- Thank you\, I still have to go find a new class. Pushing Gemini aside\, she quickly walked forward.
- So what grade are you in? Holding her hand\, Gemini asked
-10A2_ She answered without looking
- So do you want me to guide you to find the class? I'm a bit clueless
- Really_ She turned around as happy as if she had caught gold and cheered like crazy
Gemini looked at him and couldn't help but laugh, "This girl is cute, but she's a bit masculine." She gently grabbed his hand and pulled him away.
- Let's go\, you're about to go to school
Any girl's heart would beat when she was suddenly held by her hand. Even though she was also a girl, she was the exception. She snatched her hand back and screamed.
- I'm not a kid\, you know?
- Okay\, I'm sorry. Let's go quickly
She followed behind Gemini, unable to bear the fact that she was an Aries with a proper name and last name, so why do they keep calling him a kid? His name is Duong, his last name is Bach, there are only 2 words, is it so hard to remember?
Leading him to the door of class 10A2, he straightly walked inside without even saying thank you, but maybe Gemini was familiar with this girl's domineering personality, so it was okay because he already knew her class and would probably like her in the future. easier to meet. Smiling, Gemini walked back to class.
Ghê ghê
Đó là một ngôi trường xinh đẹp với phòng học gọn gàng, sạch sẽ, thoáng mát và rộng rãi. Cô ấy dường như đang đắm chìm trong hào quang của vẻ đẹp đó. Thật lạ là chỉ một lớp học thôi cũng có thể mê hoặc cô đến thế. Cô đặt túi xuống ngay góc cửa sổ rồi lấy giấy bút viết gì đó, chợt nghe một giọng nói rất quen gọi nhưng đây không phải là Song Tử vậy là ai???? ?????
- Bạch Dương_ Ngẩng đầu lên nhìn rõ người gọi mình dường như bất động...Bảo Bình...
Bảo Bình là bạn học cấp hai của cô. Lúc đó hai người như chó với mèo. Anh ta là kẻ nguy hiểm nhất lớp, luôn bày mưu tính kế gì đó còn cô luôn là nạn nhân của những thứ đó nên dần dần, từ chỗ làm bạn, cô bị đưa vào danh sách đen 'kẻ thù cần tiêu diệt'. ...nhưng...Sao vậy, cô và Bảo Bình học cùng nhau vào lớp 6 và lớp 7. Đầu năm lớp 8, Bảo Bình phải chuyển nhà, cô hầu như không gặp anh, thậm chí anh còn không đến dự tiệc chia tay vì không biết. Dù nằm trong danh sách đen nhưng Bảo Bình và cô vẫn luôn là đối thủ trong học tập. Cô cũng muốn đuổi anh đi nhưng không thể. Kể từ ngày đó, cô không gặp lại Bảo Bình nữa, vậy tại sao... anh... lại xuất hiện... ở đây?
- Bảo... Bình_ cô nói nhẹ nhàng
- Đã lâu không gặp\, Cừu Nhỏ_ Bảo Bình ngồi xuống cạnh anh\, mỉm cười vui vẻ
- Sao cậu lại ở đây... ơ... nhân tiện\, đừng gọi tôi là Lamb_ cô bực tức bực tức. Lamb là tên riêng của cô ấy\, không chàng trai nào được phép gọi cô ấy như vậy. Tại sao anh chàng này vẫn gọi điện cho cô dù đã bị hắn giảng bài bằng đòn Karate mà vẫn không chịu buông tha?
- hahahahaha_ Bảo Bình cười đến mức khiến cô ấy tức giận
- Bạn đang cười gì vậy? Bạn có muốn tôi đấm vào mặt bạn không?
- Chẳng có gì thay đổi\, anh vẫn vậy_ Bảo Bình mỉm cười\, cô nhìn anh mà cảm thấy xấu hổ dù không biết tại sao mình lại xấu hổ (tôi bỏ cuộc)
- Như...như trước...là...như
- Ừm\, sắc sảo\, ham chiến thắng\, nghịch ngợm và... nam tính
N...nam tính...heh câu này thực sự chạm đến những gì cô ấy vẫn thường nói, giống như nói cô ấy là người chuyển giới vậy, chẳng khác gì...
- Sao em không đến_ Không làm cô giận\, Bảo Bình hỏi cô
- Huh
Bảo Bình nhìn cô với vẻ mặt nghiêm túc
- Cậu ghét tôi đến thế à??
- Gì thế???_ cô bối rối
- Tôi đã mong đợi bạn đến
- Này...này\, cậu...đang...nói gì vậy?
- Dù sao chúng ta cũng là bạn ngồi cùng bàn mà sao cậu không đến?
- Tôi...tôi...không hiểu
- Chú....
- NẾU BẠN MUỐN GIẢNG PHIM SEX VUI LÒNG HÃY RA NGOÀI_ Một tiếng hét cực rõ ràng vang lên\, cắt ngang cuộc trò chuyện của họ và đó không ai khác chính là cô giáo. Cô giật mình và nhìn quanh lớp học. Tất cả học sinh đã vào lớp và ổn định chỗ ngồi. Bây giờ tất cả bọn họ đều nhìn họ như những sinh vật kỳ lạ.
Cô đỏ mặt, anh không quen nhìn cô như thế này nên nhanh chóng xin lỗi cô rồi xách túi chạy xuống bàn cuối cùng ngồi. Xấu hổ… thực sự xấu hổ, cô cúi đầu, cho rằng việc gặp lại bạn cũ là chuyện bình thường đối với mình, nhưng người ngoài thì không chắc.
Một ngày học trôi qua (Chỉ lên lớp, không học) cô đi bộ về nhà, cô thực sự không biết hôm đó là ngày nào mà cô lại xui xẻo như vậy. Khi cô đi, Bảo Bình cứ giữ cô lại cho đến khi cô có thể trốn thoát nhưng cô vẫn phải trốn tránh cái tên bất công Song Tử.
'Em ghét anh đến vậy sao.... Anh đã đợi em... em không đến dự buổi chia tay'
Cô cứ suy nghĩ không biết sẽ phải chờ đợi điều gì nhưng lời nói của Bảo Bình khiến cô ăn năn. Thật xin lỗi, cô ấy không có ý đó. Cô thực sự không biết... Suy nghĩ của cô lang thang và cô đã trở về khu chung cư mà không hề hay biết. Ôi, có cái gì đó trước cửa...một đống vali...có chuyện gì vậy. Chẳng phải có một đống vali sao...
-HUH
-AAAAAAAAAAAAAAAAAAAA
Download MangaToon APP on App Store and Google Play