"Điều tra tất cả các thông tin của hắn trong 4 năm nay rồi gửi cho tôi" một giọng nữ vang lên qua điện thoại tuy nhẹ nhàng nhưng khiến cho người ta phải run sợ
"Vâng thưa tổng giám đốc" đầu dây bên kia là giọng của một thanh niên
Cô đặt điện thoại xuống bàn, đứng lên tiến lại gần cửa sổ. Cô nhìn về bầu trời đêm kia, hôm nay thật lạ không có một ngôi sao nào hoàn toàn được bao phủ một màu đen của bóng tối, nó giống như cuộc đời cô vậy.
"Trò chơi chỉ mới bắt đầu" Cô cười và nói, nụ cười của cô khiến cho người ngoài nhìn vào phải điên đảo nhưng đối với bản thân cô nó hoàn toàn vô cảm.
---------
Hôm nay là ngày cuối cùng cô đi học, vừa nghĩ đến cô cảm giác thật buồn, phải xa những người bạn, xa thầy cô... nhưng đây là quyết định của cô. Cô nhất định phải nghỉ để hoàn thành kế hoạch của mình nhưng cô vẫn cảm thấy khó chịu trong lòng. Tiểu An bạn thân cô ( Tiểu An là con gái của bạn ba cô nên từ nhỏ 2 người đã học chung và rất thân nhau) thấy tâm trạng cô không tốt ríu rít hỏi
"Nè... mới sáng sớm mà mày bị sao vậy" An nhi hỏi
"Ngày mai tao sẽ nghỉ học" cô thở dài nói
"Đang học tốt mà tại sao lại nghỉ, Bác Lâm ép mày nghỉ à" Tiểu An thấy không hiểu vì sao lại như vậy
"Không...là tao đòi nghỉ" cô nằm xuống bàn nói, giọng nói mệt mỏi , khiến cho Tiểu An nhi phải khó chịu nói tiếp:" Vì Khang Hạo" Tiểu An kéo cô ngồi dậy nhìn thẳng vào cô nói với tâm trạng khá tức giận"
Cô gật đầu, ánh mắt nhìn ra cửa sổ, vô hồn không cảm xúc
Tiểu An thở dài, cô biết vì sao bạn cô lại quyết định như vậy. Đối với người ngoài nhìn vào thì cô chỉ là một tiểu thư yếu đuối, dựa vào gia đình. Nhưng không ai biết cô đã trải qua những gì......
VỀ ĐẾN NHÀ
"Hy con ngồi xuống ba có chuyện muốn nói " giọng ông trầm xuống
Lần đầu ngoài việc của cty thì ba cô chưa bao giờ thấy dáng vẻ của ông như vậy. Cô ngồi xuống nhìn ông
"Dạ... sao vậy ạ" cô khó hiểu nhìn ông
"Con thật sự muốn nghỉ học về quản lí cty và tiếp nhận mọi quyền hành trong cty thật sao" ông cầm ly trà nóng lên thổi thổi uống một ngụm, ông biết năng lực của con gái mình tuy cô chưa học xong hết Đại Học nhưng với trình độ của cô thì ông biết cô có thể tiếp quản công việc của ông rồi. Nhưng thật sự ông không biết tại sao cô lại làm như vậy
Cô trầm tư một hồi lâu rồi mới nói:" Con quyết định rồi, con sẽ tiếp quản cty để ba có thể nghỉ ngơi sớm hơn , tuy con chưa đủ kinh nghiệm nhưng con sẽ học hỏi từ từ, chắc chắn con sẽ làm được mà. Ba yên tâm" cô cười nói với ông
Không phải ông không tin con gái mình, dù sao thì sau này tất cả sự nghiệp vẫn sẽ là của cô nhưng ông sợ, sợ cô quyết định sai lầm:" Ba chỉ có mình con nên con muốn sao ba cũng không ép nhưng nếu con đã muốn vậy rồi thì cứ làm vậy đi"
Cô tới bên ông dựa vào vai ông như lúc nhỏ vậy, chỗ dựa duy nhất cô có thể dựa vào khi mệt mỏi, cô thủ thỉ:" Cảm ơn ba, con yêu ba nhất" Ông xoa xoa đầu cô nở một nụ cười hiền lành.
Nắng sớm len lỏi qua tấm màn cửa sổ chiếu vào mắt cô khiến cô tỉnh giấc. Cô ngồi dậy vươn vai hít một hơi thật sâu rồi thở ra, cô bước xuống giường tiến thẳng vào nhà vệ sinh vệ sinh cá nhân sạch sẽ rồi mặc vào một cái áo sơ mi trắng và chân váy bó sát vào cơ thể rồi bước xuống nhà theo cha cô đến công ty bắt đầu làm quen công việc.
Khi cô bước vào công ty chợt có những tiếng xầm xì bên tai.
- Đây là con gái chủ tịch à, trẻ như vậy sao...
- Trẻ như vậy rồi có biết làm gì không chứ.... Một người quản lí lên tiếng:" Nè không định làm việc hay sao mà đứng đó bàn tán thế, muốn bị trừ lương à" giọng nói đầy sự đe dọa khiến ọi người giãn ra tiếp tục công việc
Cô hơi khó chịu khi có nhiều người nhìn như vậy nhưng cô không quan tâm những lời nói ấy vì đây là lựa chọn của cô , sau đó tiến vào phòng họp cùng với ba cô.
Cuộc họp diễn ra, ba cô giới thiệu cô với tất cả cổ đông:" Thưa các vị đây là con gái của tôi Lâm An Hy năm nay 22 tuổi. Tuy con bé hơi trẻ nhưng tôi chắc chắc với các vị sau này nó sẽ quản lí cty rất tốt, có lẽ còn tốt hơn ba của nó." Ông nhìn cô cười ánh mắt của sự tin tưởng về con gái mình. Một số cổ đông có vẻ hơi lo lắng về lời nói của chủ tịch Lâm nhưng ông là một người khá có chữ tín và làm việc có trách nhiệm trong nhiều năm quản lí cty nên mọi người cũng không có ý kiến gì.
Thấy mọi người cũng không nói gì nữa nên cô mới lên tiếng:" Kính thưa mọi người , có lẽ mọi người chưa tin tưởng về cháu, cháu hiểu về điều đó. Cháu cũng lo lắng trước khi đến cty để vì cháu sợ sẽ làm việc gì đó sai mà ảnh hưởng đến mọi người cũng như lòng tin của ba cháu về cháu. Nhưng mà xin mọi người hãy thử tin cháu một lần ,cháu sẽ chứng minh cho mọi người thấy lời nói của ba cháu là thật." Ánh mắt kiên định của cô khiến mọi người khâm phục và cho cô một tràng pháo tay. Cô thở phào ngồi xuống nhìn ba cô cười
Cuộc họp diễn ra khá suông sẽ. Khiến cô cũng tự tin hơn. Trong lòng cô bây giờ nhất định phải thực hiện được mục tiêu của mình
Sau khi họp xong ba cô cùng với các đối tác khác phải đi tiệc rượu, cô không hứng thú nên đã về nhà trước. Về đến nhà cô liền nằm trên chiếc giường của cô, vừa định chợp mắt thì ~~~ renggg renggg rengg cô bất mãn cầm điện thoại lên bắt máy
Cô còn định chửi cho người đó một trận vì phá giấc ngủ của cô, cô còn chưa kịp mở miệng:" Hôm nay sao rồi ổn hết chứ, rồi có ai nói gì không, thấy quen chưa có hối hận khi quyết định vậy không aaa haiz chứ tao là buồn lắm rồi nè, mày mới nghĩ có hôm nay mà t nhớ m chết đi được, rồi...." Tiểu An còn chưa nói hết thì cô đã ngăn lại
" Mày hỏi vậy rồi sao tao trả lời kịp. Cô ấm ức nói. Hôm nay không sao hết cũng không ai nói gì còn hối hận á tao không có hối hận nha, còn mày nhớ tao thì kệ mày hehe. Tao ngủ mà cũng không yên giấc với mày . Vừa ngáp vừa nói" Tiểu An tức giận quát lại :" T đang quan tâm mày đó. hừ
"Thôi mà tao giỡn thôi. Uả mà có vậy thôi á hả, sao không nhắn tin đi điện chi không biết. Giọng trêu đùa Tiểu An
"Bị mày làm tao quên hết. À mà nếu mai rảnh thì đi chơi một bữa với tao, chứ thôi tới lúc mày vào làm việc thì diện cớ này nọ" Tiểu An châm chọc nói. Cô còn chưa kịp trả lời thì :"Quyết định vậy nha mai tao qua đón". Chưa kịp nói thì Tiểu An đã tắt máy, cô cũng đành chịu hy sinh một ngày
Ngày hôm sau như đã hẹn cô phải hy sinh một ngày vì bạn mình. Sáng nay cô cũng dậy rất sớm chuẩn bị mọi thứ . Đúng 7.00h Tiểu An đến trước cổng nhà cô, không chịu vào trong mà ngồi hẳn trên xe mà kêu An Hy, giọng của Tiểu An thật sự lớn khiến cô điếc cả tai. Cô đứng dậy nói với ba cô đang ngồi ăn sáng trong bếp:" Ba con đi chơi với Tiểu An" vừa nói vừa mang giày. Ông nói :" đi chơi vui vẻ nhớ cẩn thận à nhớ về sớm ba có chuyện cần nói".
Cô vẫy vẫy tay với ba cô rồi bước ra ngoài. Trên xe có một người không ngừng xỉa xói cô
" Làm gì mà lâu thế, tao đợi mày 5ph rồi đấy" Tiểu An cười cười nói
" Đợi lâu ghê" An Hy lườm cô nói. Xuất phát thôi.
Mặc dù hẹn đi chơi nhưng cô chẳng biết là đi đâu nữa, trời hôm nay thật đẹp trong lành ấm áp khiến cô cũng thấy thoải mái. Chợt Tiểu An lên tiếng
"Nghĩ gì mà đăm chiêu vậy" Tiểu An quay qua nhìn cô hỏi khiến cô cũng hơi giật mình. Tuy hôm nay không khí trong lành trời thì ấm áp khiến người ta phải thoải mái chứ, sao cô lại lơ đãng như vậy. Trong lòng có cái gì đó thật khó chịu:" Có gì đâu" cô chỉ trả lời đơn giản rồi hỏi Tiểu An
"Hôm nay định đưa tao đi đâu" nhìn ra cửa sổ hỏi Tiểu An. Tiểu An nghĩ hồi lâu mới trả lời " Tao cũng không biết ha ha nhưng mà bây giờ đi ăn sáng đã tao đói rồi" Cô chỉ đáp lại một nụ cười không nói gì
Sau khi ăn sáng xong thì An Hy và Tiểu An đi mua sắm. Hai người bước vào cửa hàng mua sắm khiến nhiều người nhìn ngó bởi nhan sắc của họ thật đáng để chiêm ngưỡng. Tiểu An thì bề ngoài cá tính hoạt bát hơn An Hy nhưng trong rất dể thương. Còn về An Hy nhất là đôi mắt và nụ cười, đôi mắt của cô rất đặc biệt nó như một cái hố đen vậy khiến người khác nhìn vào rồi là không thể nào thoát ra được. Nụ cười cô như tỏa nắng vậy pha một chút kiều diễm ma mị.....
Sau một hồi dạo chơi cả hai đều mệt rã rời nên đã ngồi vào một quán nước. Khi bước vào quán thì gặp một người , dường như quen thuộc nhưng cũng có gì đó thật xa lạ.......
Về đến nhà tắm rửa xong thì cô mới nhớ ra ba cô có chuyện cần nói nên cô gõ cửa phòng ông \~\~cốc\~\~ cốc. Cô mở cửa thì thấy ông đang ngồi trên bàn làm việc xem tài liệu. Thấy cô vào ông rời khỏi bàn làm việc đi lại gần cô và ngồi xuống ghế. Cô thấy ông im lặng không nói gì nên cô bèn hỏi:" Có chuyện gì vậy ba". Ông vẫn chưa trả lời cô lắng hỏi tiếp:" Ba có chuyện gì vậy ba nói đi\, ba làm vậy con sợ\, hay bà không khỏe chỗ nào à để con đi gọi bác sĩ"
Đến lúc này ông mới chịu mở miệng nói:" Ba không sao con yên tâm. Nghe ông nói vậy cô mới thở phào nhẹ nhỏm cô hỏi tiếp:" Vậy có chuyện gì mà khiến ba ấm úng như vậy thế? Cô hơi nghiêng nghiêng đầu tỏ vẻ không hiểu.
Ông thở dài nói tiếp:" Bên cty ta có một đối tác khá lớn đã làm ăn lâu năm với cty ta , ông ấy cũng là bạn của ba hồi trẻ.Chủ tịch tập đoàn Triệu thị. Ông ấy biết ta có một đứa con gái , mà ông thì lại có một người con trai , thằng bé đó chỉ lớn hơn con một tuổi, tên là Triệu Khang Hạo.....
Download NovelToon APP on App Store and Google Play