Doc Truyen Online
Trang Chủ Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi Chương 1: Người bán thịt dê xiên nướng
CÔ VỢ TỔNG GIÁM ĐỐC XINH ĐẸP CỦA TÔI
Chương 1: Người Bán Thịt Dê Xiên Nướng
Mai Can Thái Thiếu Bính
29/03/2013
Trước Sau
Khu chợ nông sản phía tây thành phố Trung Hải, ồn ào và náo nhiệt, xe cộ qua lại tấp nập. Vào lúc chạng vạng có rất nhiều đồ ăn được bày bán, nước bẩn tràn lan khắp nơi. Có đủ loại mặt hàng và các chiêu trò được bày ra tại đây. Thi thoảng mới thấy có căn nhà với ánh đèn mờ mịt phát ra từ cửa của một nhà công nhân hay sinh viên nào đó vừa tan ca về, còn lại là đủ loại màu sắc. Người đi đường cũng mệt mỏi, vội vã khiến cho bầu trời dường như tối hơn.
Có lẽ ở một thành phố mang tầm cỡ quốc tế thì việc xuất hiện một khu như thế này đúng là đáng xấu hổ, nên những người khá giả và giàu có luôn thấy nơi này bẩn thỉu và thầm hi vọng nó không tồn tại nữa.
Ở một quầy gần ngã 4 có một gã nhìn trông rất nhàn rỗi, nhưng có vẻ cũng không làm khu phố sáng sủa lên được bao nhiêu.
Đây là một thanh niên trẻ tuổi bán thịt dê xiên nướng, đeo tạp dề màu trắng, quần áo trên người chỗ nào cũng dính đầy dầu mỡ nhớp nháp, phía dưới là chiếc quần cộc màu café, đeo một đôi dép lê nhựa màu lam.
Người thanh niên có chút lôi thôi, nhưng có một gương mặt khá tuấn tú, nếu nhìn kĩ còn có chút hơi hướm của vẻ bất cần nhân thế. Nhưng những cô gái qua lại cũng chẳng có mấy ai liếc nhìn hắn, bởi lẽ hắn chỉ là một tên bán thịt dê xiên nướng!
Người thanh niên đem mấy xâu thịt dê vừa nướng để qua một bên. Trời nóng, nướng thì dễ chứ bán được thì hơi khó. Tuy rằng 5 hào ( tương đương 1700 vnd) một xâu đã là rất rẻ rồi, nhưng cả ngày cũng chỉ bán được khoảng mười mấy tệ, vừa đủ ăn hai bữa cơm.
Thế nhưng trên mặt người thanh niên lại chẳng tỏ vẻ gì phiền muộn cả, còn có chút thản nhiên và thỏa mãn nữa, hắn ngả người ra ghế, nhìn hình ảnh tấp nập trước mắt, những cảnh tượng như này với hắn dường như là những phong cảnh tuyệt mĩ thì phải.
- Lão Lý, Hai hôm trước ông hứa hôm nay sẽ trả tiền!
Một giọng nói khàn khàn chợt vang lên bên tai.
Có ba thanh niên bặm trợn khoảng 20t bước đến, cách ăn mặc thì chả khác gì lưu manh, đầu vuốt gel dựng đứng, mũi xỏ khuyên tai bạc, quần bò mài thủng lỗ chỗ, gương mặt gầy gò, miệng phì phèo điếu thuốc.
Lão Lý là người bán đồ ăn vặt ngồi ngay bên cạnh người trẻ tuổi, cũng giống hắn, trời nóng nên ế ẩm, đang ngồi ủ rũ ở đó.
- Cái này…
Vẻ mặt lão Lý đau khổ:
- Thiếu gia, cậu thông cảm, trời nóng nên tôi cũng chẳng bán được, làm sao có tiền đây…
- Tôi nói lão Lý, đừng thấy tôi hiền mà lấn tới nhé, nếu không phải có Đỉnh Ca bao che cho ông thì cái sập này của ông đã sớm bị dẹp bỏ rồi
Một tên đi theo hùng hồn nói.
Tên được gọi là Đỉnh Ca có vẻ rất đắc ý, nhếch miệng lên ra vẻ tự đại, sấn lại phía lão Lý:
- Hôm nay ông không đưa phí bảo kê cũng được, đưa cũng được, nhưng bằng mọi giá tôi phải cầm được tiền, nếu không tôi phá nát cái sập thối tha này của ông.
Nói xong gã cầm 2 cái xúc xích lên gặm mấy nhát còn có 1 nửa rồi vứt xuống đất.
Lão Lý không biết phải làm sao, đành xoay sở tìm mấy đồng bạc lẻ, nghĩ xem nên đưa ra thế nào, đó là tiền mua thuốc cho bà Lý, ông làm sao nhẫn tâm “biếu” cho bọn du côn vô lại này?
vỡ cũ thật quyến rũ
- Tôi trả thay cho ông ta!
Một người bán thịt dê xiên nướng đột ngột xuất hiện, lấy ra mấy đồng tiền mặt nhăn nhúm, tính ra cũng chả đến trăm tệ, đưa ra xong hắn lạnh nhạt nói:
- Chỉ có từng này thôi, lão Lý tuổi cao lại đang cần tiền, các người cũng nên tích chút đức mới phải.
Tên côn đồ híp mắt cười ha hả, giơ tay giật lấy mớ tiền rồi đưa cho tên phía sau:
- Dương Thần, đến ngươi còn muốn làm người tốt à, phí bảo kê của ngươi ngươi cũng chưa nộp đâu.
Dương Thần nhíu mày, trong lòng khẽ thở dài, mấy tên tiểu tử này không lo học hành nghiêm túc, suốt ngày lo đàn đúm lưu manh. Nhưng hắn cũng không phải là cha của bọn chúng, nên cũng chẳng thể nói gì được, cũng không muốn gây chuyện nên lãnh đạm nói:
- Mai, ngày mai tôi đưa.
- Được, ta cũng chẳng phải cạn tình cạn nghĩa, mọi người cùng hợp tác là được, ta bảo kê cho các người kinh doanh, các người đưa tiền cho ta..hoàn toàn chính đáng. Ngày mai ta lại đến thu.
Nói xong tên côn đồ dẫn theo hai tên đệ tử nghênh ngang đi đến các hàng bán rong khác.
Lúc này hốc mắt lão Lý sớm đã đỏ hoe, chua xót nhìn Dương Thần:
- Tiểu Dương, cậu có tội tình gì mà phải giúp tôi trả tiền cho bọn chó săn ấy, trong lòng tôi thấy áy náy quá..
- Lão Lý, ông đừng nói như vậy, khi tôi mới đến đây, cái gì cũng còn mới lạ, nếu không có ông thì tôi làm sao được như bây giờ. Tôi nửa coi ông là bạn, nửa là ân nhân, đương nhiên tôi phải báo đáp ông.
- Cái tên tiểu tử này, cậu nói gì thế…
Lão Lý biết không lay chuyển được Dương Thần, đành yên lặng thở dài.
Dương Thần lơ đễnh cười, hắn cười rất nhẹ, cũng rất thực, như thể không hề bị ảnh hưởng bởi sự xảo trá vừa rồi:
- Đúng rồi, bà Lý bị bệnh ra sao?
Lão Lý tràn đầy cảm kích đáp:
- Nhờ có số tiền hôm trước cậu cho mượn để làm phẫu thuật, bây giờ đã khá hơn nhiều rồi, chỉ cần để ý một chút sẽ bình phục thôi.
- Ồ, vậy là tốt rồi, chúc bà ấy sớm bình phục.
Dương Thần hài lòng gật đầu.
truyện Đam Mỹ
Lão Lý cười khổ:
- Tiểu Dương, tiền cậu cho tôi mượn tôi nhất định sẽ trả, nếu tôi chết đi mà chưa trả hết thì con gái tôi sẽ thay tôi trả…ôi, nếu không phải vì tôi thì với hơn 100.000 cậu đã có thể mở được hẳn một cửa hàng tử tế rồi, đâu cần phải ở đây bán thịt dê xiên nướng, lại còn phải chịu đựng bọn lưu manh đó.
Dương Thần bĩu môi:
- Tôi lại thích cuộc sống như thế này, bán thịt dê xiên nướng có gì là xấu, đơn giản mà vẫn có tiền sống qua ngày.
- Cậu đúng là…
Lão Lý có chút buồn bực nói:
- Cậu cũng đã 23 rồi, ở tuổi này nếu không có bằng đại học thì cũng phải cố gắng hướng về phía trước, cậu hiện tại đến bạn gái cũng không có, chẳng lẽ cậu cứ bán thịt dê nướng mãi sao? Cậu không lo mà tôi thấy lo thay cho cậu đấy!
Thấy lão Lý thực lòng lo cho mình, Dương Thần thấy có chút chua xót, không phải do hắn không vội, mà là hắn cố xua ý nghĩ đó đi.
Sau khi màn đêm buông xuống, Dương Thần thu dọn quầy, đẩy xe về lại cái nhà trọ rách nát của mình.
Đây là một cái nhà chẳng biết được xây từ đời nào, mỗi tháng chỉ mất 100 tệ tiền trọ, cũng bởi chẳng có ai thèm ở nên giá mới rẻ như vậy. Dương Thần lại chẳng giống người khác, sợ ở nơi tồi tàn, thấy rẻ vậy liền dọn qua ở luôn.
Trong phòng Dương Thần bài trí rất đơn giản, hầu như đều là đồ cũ nhặt được ngoài đường, giường, tủ, và 1 chiếc ti vi chỉ có thể xem được đài trung ương.
Đem quầy hàng đẩy vào phía sau, Dương Thần nhìn lịch treo trên tường, chợt nhớ ra cái gì đó, vội chạy vào WC.
Chưa đến 5 phút sau, được tẩy rửa qua làn nước lạnh, Dương Thần ra khỏi WC, da hắn hiện rõ vẻ khỏe mạnh, đường cong cân đối, các cơ cũng rất rắn chắc. Nếu quan sát cẩn thận có thể thấy rõ một vẻ đẹp nam tính rắn chắc.
Đi đến cái tủ gỗ nơi đầu giường, Dương Thần chán nản nắm mớ tóc ướt rối, nhìn vào đống quần áo hỗn độn bên trong, lấy ra một cái áo sơ mi màu vàng nhạt, một cái quần bò màu bạc, và vẫn xỏ đôi dép lê nhựa cũ.
Ra cửa Dương Thần đi thẳng đến chỗ phồn hoa nhất của khu phố, cũng là nơi ra hồn nhất của chốn rách nát này, nơi được gọi là “phố Rượu”
Cuộc sống xa hoa trụy lạc về đêm, đủ mọi sắc màu, đủ loại váy áo sặc sỡ, mùi nước hoa nồng nặc. Vừa tiến vào phố Rượu, không khí dường như thay đổi hẳn.
Dương Thần cũng không giống các gương mặt trẻ khác, lộ liễu nhìn ngắm các cô gái chân dài váy ngắn đến chảy cả nước dãi, mà lập tức đi tới quán rượu có tên “Rose”
Ánh đèn điện từ bảng hiệu của quán cũng không quá chói mắt, quán rượu cũng toát ra chút hơi thở của sự mờ ám, xung quanh đóa hoa hồng lớn treo trên bảng hiệu lập lòe ánh đèn.
Vào đến quán rượu, theo thói quen Dương Thần đi dọc quầy, chui vào góc ngồi.
- Anh Thần, anh tới rồi à.
Một người pha chế rượu trẻ tuổi mặc bộ may ô màu đen nhìn thấy Dương Thần liền mỉm cười, đưa một ly nước đến nói:
- Chị Sắc Vi chờ anh rất lâu rồi.
Dương Thần mỉm cười đón lấy ly nước, uống một ngụm:
- Chị Sắc Vi sẽ không giận chứ, tôi về nhà hơi muộn nên đến chậm.
- Không giận, không giận đâu!
Tiểu Triệu tròn môi đáp lại, ánh mắt như đang cười nói với Dương Thần:
- Anh Thần, có thời gian rảnh anh dạy em, anh dùng thủ đoạn gì mà có thể nắm giữ được chị Sắc Vi của em vậy. Nam nhân ở thành phố Trung Hải này đều xếp hàng thành dãy dài để chờ được bà chủ quán rượu để mắt tới, vậy mà bao nhiêu năm chị Sắc Vi chẳng thèm ngó ngàng đến ai. Thế mà bây giờ suốt ngày chỉ hỏi em là anh đến chưa, hôm nay đã hỏi em những 5,6 lần rồi.
- Đừng nói bậy, anh và chị Sắc Vi không phải như em nghĩ đâu..
Dương Thần thản nhiên nói.
Tiểu Triệu bĩu môi:
- Đánh chết em cũng không tin đâu!
Sau đó vẻ mặt lại thổn thức:
- Anh thần, anh thật sự giỏi lắm nha! Có thể thu phục được bà chủ quán rượu sắc nước hương trời mà người đàn ông nào cũng khát khao có được. Vậy mà chị ấy lúc nào cũng chỉ nhắc đến anh, khó khăn lắm mới đến đây một lần, anh đừng để người ta buồn đấy, phải ăn nói sao cho vừa lòng chị ấy mới được…
Đang lúc Tiểu Triệu thao thao bất tuyệt thì bột bộ dạng quyến rũ mà nghiêm nghị xuất hiện, kèm theo tiếng nói không kém phần mềm mỏng mà đanh thép:
- Tiểu Triệu, tiền lương của em có thể bị mấy câu nói đó mà giảm bớt mấy phần đó.
Tiểu Triệu giật mình, vội vàng đứng dậy, vờ vịt rót rượu, như thể chưa hề nói gì, nhưng mồ hôi trán lại toát ra nhễ nhại, rõ ràng là đang lo lắng lắm.
Một dáng người mặc bộ sườn xám màu sao chổi hiện ra, thân hình vô cùng quyến rũ, vòng ngực, vòng eo và mông đều rất chuẩn. Làn tóc bồng bềnh, như một bức tranh hoàn hảo hiện ra trước mặt Dương Thần.
Dương Thần mỉm cười, không hề xấu hổ đối diện với nữ nhân, chân thành nói:
- Chị Sắc Vi thật xinh đẹp, chúc chị sinh nhật vui vẻ!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com
Vợ cũ thật quyến rũ
Trước Sau
cô vợ ngọt ngào có chút bất lương
Nhận xét của độc giả về truyện Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi
Nội dung bình luận tối thiểu 15 ký tự, tối đa 500 ký tự!
Số ký tự: 0
Gửi
GH
Hoãn Giác Hy
24/4/2022
vợ giàu nhưng không có máy bay riêng
Trả lời Thích . 0
n
nhimcute
Mạnh thường quân27/1/2022
góc tìm truyện : truyện về học đường , nữ chính không quá xinh đẹp và khá lãnh cảm . Nam chính đẹp trai mà vì nữa chính lãnh cảm không để ý đến ngoại hình của anh mà nam chính muốn cua cô . Bố mẹ nữa chính li hôn và cô sống với mẹ nhưng mẹ cô hay đi làm nên cô sống với nhà bác ( nhà bác rất quý cô ). Tính cô lãnh đạm nên bị bạn trai cũ chia tay.
Trả lời Thích . 0
.
...
Tác giả26/1/2022
tui cũng mới ra truyện đầu tay, mng ghe ngang ủng hộ nhen
Trả lời Thích . 0
B
Bl.láo
11/1/2022
Thằng l nvc mắc bệnh đa nhân cách vãi l thật sự . Đọc đến 800 chương thấy tởm vãi l
Trả lời Thích . 0
c
comvananh2404
20/11/2021
Ai biết truyện thể loại kiểu này giới thiệu với
Trả lời Thích . 1
l
lovetruyen
6/11/2021
cái này có art rồi đó ae :
Trả lời Thích . 0
F
Fenix
4/5/2022
Art là j vậy người ae
Trả lời Thích . 0
dt
duc tran
22/8/2021
truyện hay,cái kết thú vị
Trả lời Thích . 2
dt
duc tran
22/8/2021
truyện hay,cái kết thú vị
Trả lời Thích . 0
dt
duc tran
22/8/2021
truyện hay,cái kết thú vị
Trả lời Thích . 0
dt
duc tran
22/8/2021
truyện hay,cái kết thú vị
Trả lời Thích . 0
Xem thêm
Bình luận Facebook
Nhấp để hiện bình luận
Top truyện nổi bật của tháng
vô tận đan điềntruyen dai chua teảnh hậu của chàng tổngeo thon nhỏBạn Trai Ngây Ngô Của Tôisolo levelingđam mỹ haytuong dađế bápham nhan tu tien
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Truy cập website nghĩa là bạn đã đồng ý với các quy định và điều khoản của chúng tôi. Vui lòng đọc kỹ các thông tin liên quan ở phía dưới.
Chính sách bảo mật - Điều khoản sử dụng - Quy định về nội dung - Vấn đề bản quyền - Thỏa thuận quyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License..
DMCA.com Protection Status Creative Commons License
Copyright © 2021 DTruyen.Com
Đóng ×
Tìm truyện, tác giả...
Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Truyện Teen Đô Thị Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Truyện Ma Trinh Thám Huyền Huyễn Khoa Huyễn Dị Giới Võng Du Đam Mỹ Trọng Sinh Truyện Sắc Ngôn Tình Sắc Truyện Ngắn Truyện Cười Tiểu Thuyết Review
Sắp Xếp
Truyện Dịch Mới Cập Nhật Mới Đăng Xem Nhiều Yêu Thích Truyện Full Thành Viên Sáng Tác
Doc Truyen Online
Trang Chủ Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi Chương 12: Tôi thật sự là người bán thịt dê xiên nướng
CÔ VỢ TỔNG GIÁM ĐỐC XINH ĐẸP CỦA TÔI
Chương 12: Tôi Thật Sự Là Người Bán Thịt Dê Xiên Nướng
Mai Can Thái Thiếu Bính
29/03/2013
Trước Sau
-Dương….Dương đại ca…mau đi ra đi ạ.
Lý Tinh Tinh quay người sang một bên, nhưng lại sợ bị nhìn thấy nhũ hoa của mình, nên không kìm được nước mắt.
Nghe được sự van nài khổ sở của cô ấy, cặp mắt ứ đỏ của Dương Thần mới bình phục trở lại, hít một hơi thật sâu để chặn sự ham muốn, Dương Thần lập tức đóng cửa lại rồi đi ra ngoài.
Ở phòng ngoài bỗng yên lặng, mặc quần áo xong Tinh Tinh mới ủ rũ đi ra ngoài, tai cô bỗng đỏ ửng lên.
Dương Thần áy náy nói:
- Xin lỗi Tinh Tinh, tôi không cố ý.
Lý Tinh Tinh nói với giọng yếu ớt:
- Ừ. Tôi….tôi biết…Dương đại ca là người tốt…
- Người tốt sao?
Dương Thần buồn rầu nói thầm:
- Tinh Tinh, sau này buôn bán kiếm được sẽ mua một ngôi nhà đẹp, vay cũng được, đó là nhà của riêng cô, chứ cứ ở cùng bố mẹ cô thế này cũng không tiện.
- Ừ.
Cô ấy cũng không biết có nên nghe hắn hay không, bộ dạng tội nghiệp của cừu con, trông thật đáng thương.
Dương Thần thở dài:
- Cũng muộn rồi, cô ngủ sớm đi, ngày mai còn phải đi làm, vừa mới làm giáo viên, phải có chút thành tích, tôi đi vệ sinh một chút rồi cũng về đây.
- Ừ…Dương đại ca đi ***** thả.
vỡ cũ thật quyến rũ
Giọng nói dịu dàng của cô ấy, làm cho xương cốt của người đàn ông bị tê dại.
Nhìn thấy Lý Tinh Tinh tắm, khiến Dương Thần tỉnh lại hoàn toàn, trong lòng có chút áy náy với cô gái ngây thơ trong sáng ấy, vợ chồng lão Lý tiễn Dương Thần ở sân sau.
Sau khi đóng cửa, vợ chồng lão Lý lại nói đến Dương Thần.
Bà Lý có chút lo lắng:
- Ông à, ông nói xem có phải Tinh Tinh thích Tiểu Dương rồi không, ánh mắt nó nhìn Tiểu Dương có vẻ thích lắm rồi.
- Để ý cũng tốt, Tiểu Dương và Tinh Tinh nhà mình chẳng phải rất xứng đôi sao.
Lão Lý cười nói.
- Ông nói gì chứ con người Tiểu Dương quá tốt ý, nhưng lại là người bán thịt dê xiên nướng, bây giờ Tinh Tinh là giáo viên của trường danh tiếng rồi, ông định gả Tinh Tinh cho người bán thịt dê xiên nướng sao?
Bà Lý buồn và nói.
Lão Lý rút điếu thuốc không hài lòng và nói:
- Làm sao chứ, bà coi thường những người buôn bán như chúng ta sao? Tiểu Dương đã giúp chúng ta rất nhiều, nếu không phải vì chúng ta, hắn chỉ có thể bán thịt dê xiên nướng thôi sao?
Bà Lý đã chọc tức ông Lý, nên không nói thêm gì nữa, nhưng trong lòng đó lại là quyết định, bà ấy kiên quyết không cho con gái mình sống chung với Dương Thần, cùng lắm thì, mời Dương Thần ăn cơm, và bồi thường cho hắn.
Vợ chồng họ không biết, con gái bảo bối của họ, lúc đó lại đang lén lút đứng ở của sổ trên tầng, nhìn Dương Thần rời khỏi mà mặt đỏ tim đập nhanh lên rồi.
Dọc theo con sông, Dương Thần mua hai bao thuốc tại cửa hàng buôn bán nhỏ Tây Hồ, vừa hút vừa đi về nhà.
Trong lòng nhớ tới lúc mới về nước, gặp Lý Tinh Tinh, nghĩ đến lúc còn là một cô bé tóc vàng thế mà sau nửa năm đã trở thành thiếu nữ xinh đẹp, lúc đó không khỏi bùi ngùi trước cô gái tuổi mười tám, cũng thấy việc đời thật khó liệu.
Vẫn còn nhớ rõ hồi chính bản thân mình cứu Lý Tinh Tinh khỏi bọn bắt cóc ở con sông này, vì thế mới quen biết nhà ông Lý, có lẽ trong lòng mỗi người con gái đều sùng bái một anh hùng, cho dù mình bán thịt dê xiên nướng, nhưng trong lòng Lý Tinh Tinh, bản thân cũng bất đồng.
truyện ngôn tình full
Nghĩ đông nghĩ tây như vậy, Dương Thần không biết mình đang đi tới mép cửa sông, ánh điện đường mờ ảo cùng với ánh đèn bến đò chiếu rọi làm lộ ra sự mông lung của cảnh đêm hè gió thổi, đem theo cảm giác mát mẻ.
Lúc này, con đường phía trước xuất hiện một chiếc xe phân khối lớn, Dương Thần lập tức nhìn về phía trước, lại nhìn ra hàng rào bảo vệ của bờ sông, có một phụ nữ cao gầy mặc quần đen đang đứng hóng mát.
Bộ tóc quăn tung bay, ngọn đèn phát ra vài tia hồng, làm nền cho bức tranh người phụ nữ với thân hình quyến rũ, như đang ngóng chờ con thuyền ngoài xa, lộ ra thân hình đầy đặn của người có chút buồn rầu, bộ ngực đầy đặn, mông căng tròn bắt mắt được che bởi quần dài nhưng mỏng. Dưới đôi tất da chân che cặp chân thon dài, là đôi cao gót pha lê, toàn thân là một mùi hương thanh lịch quý phái.
Thời gian này là tốt nhất cho việc đi săn, Dương Thần nhìn thoáng qua, vì vừa mới nhìn thấy thân thể của Lý Tinh Tinh nên máu sôi lên, lại lần nữa có dấu hiệu bị bùng cháy.
- Xe tốt, không ngờ nơi này lại có thể nhìn thấy loại xe mà cả nước chỉ có bốn mươi chiếc…
Dương Thần trầm trồ khen ngợi, chậm rãi dựa lên lan can.
Ánh mắt nhìn mỹ nhân dần thu lại, nhẹ nhàng bỏ qua, trong mắt còn vài phần mê muội và kinh ngạc, nhưng sau đó mỉm cười làm lộ ra vẻ đa tình:
- Ngươi hiểu về chiếc xe này sao?
Nói chung là hiểu, xe Land Rover của Anh quốc, năm đó không dưới mấy trăm chiếc được sản xuất bùng nổ…Dương Thần cười đắc ý nói:
- Anniversary, kỷ niệm 40 năm Land Rover, những xe có công suất lớn nhất lên tới 375kW và các mô-men xoay cao điểm tới 625, 5.0 lít tăng áp động cơ…Tôi không nói sai chứ?
- Mấy thứ ngươi nói tôi cũng không hiểu, tôi chỉ là thích chiếc xe này, nên mua thôi.
Người phụ nữ vén mấy sợi tóc đang bay, một hành động đơn giản đó làm mê lòng người.
- Phụ nữ đều không thích kiểu xe thể thao này, Porsche 911, Mercedes-Benz slr, bmw z4, cho dù ngoại hình của Audi TT nhận được sự ưa chuộng hơn Land Rover nhưng tôi không tin những người mua xe lại mua không được loại xe kia.
Dương Thần lấy điếu thuốc ra, người con gái trưởng thành trước mắt không gạt bỏ mình, nên Dương Thần không ngại tâm sự.
Cô gái lắc đầu:
- Tôi không nghĩ như vậy, lái xe thể thao, đi xa không có cảm giác an toàn…phụ nữ chẳng phải nên bảo vệ tốt cho bản thân mình sao.
- Người đẹp, giống như cô rất không có cảm giác an toàn.
Trong lòng Dương Thần vui như hoa nở, bề ngoài giống như tiểu thư khuê các, phụ nữ như vậy rất dễ mắc câu.
Ai ngờ cô ấy vẫn lắc đầu:
- Anh lầm rồi, sở dĩ tôi có cảm giác an toàn, chẳng qua là trong lòng tôi phải tự an ủi thôi.
- Cô lầm rồi, nếu thực sự cô có cảm giác an toàn, thì cô đã cho tôi một cái tát để tôi xéo đi rồi.
Dương Thần cười và tiến lên phía trước, phun ra một làn sương khói.
Cô gái cũng không hề né tránh, mùi khói thuốc cũng tiêu tan trong gió, con mắt lóe sáng như ngôi sao kia nhìn chằm chằm Dương Thần, cuối cùng, nở nụ cười tươi:
- Anh là thiếu gia của nhà ai, nếu chỉ dùng khói thuốc mà làm Đường Uyển tôi chú ý, thì anh quá coi thường tôi rồi.
- Cô tên Đường Uyển?
Dương Thần yên lặng, cười nói:
- Tôi chẳng phải là thiếu gia, tôi là người bán thịt dê xiên nướng, khi nào rảnh cô đến chợ phía Tây thì biết.
- Anh là người bán thịt dê xiên nướng sao?
Đường Uyển chăm chú quan sát Dương Thần, phì ra cười, cười một trận rồi dừng lại nói:
- Anh đẹp trai, anh nghĩ tôi ngốc sao hay là anh đang lừa gạt chính bản thân mình?
- Tôi đúng là người bán thịt dê xiên nướng, mặc dù tôi không có giấy phép kinh doanh.
Dương Thần buồn rầu nói, thói đời bây giờ nó như vậy rồi, nói thật cũng có ai tin đâu?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com
Trước Sau
vương phi đa tài nghệ
Nhận xét của độc giả về truyện Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi
Nội dung bình luận tối thiểu 15 ký tự, tối đa 500 ký tự!
Số ký tự: 0
Gửi
Bình luận Facebook
Nhấp để hiện bình luận
Top truyện nổi bật của tháng
truyện người tình nhỏ bên cạnh tổng giám đốc fullngôn tình hay sủng hoànnữ phụyêu thần kýall in lovephong lưu tam quốcy thủ che thiênhôn trộm 55 lầntối cường hệ thốngtầm tần ký
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Truy cập website nghĩa là bạn đã đồng ý với các quy định và điều khoản của chúng tôi. Vui lòng đọc kỹ các thông tin liên quan ở phía dưới.
Chính sách bảo mật - Điều khoản sử dụng - Quy định về nội dung - Vấn đề bản quyền - Thỏa thuận quyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License..
DMCA.com Protection Status Creative Commons License
Copyright © 2021 DTruyen.Com
Đóng ×
Tìm truyện, tác giả...
Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Truyện Teen Đô Thị Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Truyện Ma Trinh Thám Huyền Huyễn Khoa Huyễn Dị Giới Võng Du Đam Mỹ Trọng Sinh Truyện Sắc Ngôn Tình Sắc Truyện Ngắn Truyện Cười Tiểu Thuyết Review
Sắp Xếp
Truyện Dịch Mới Cập Nhật Mới Đăng Xem Nhiều Yêu Thích Truyện Full Thành Viên Sáng Tác
top truyen hay
Doc Truyen Online
Trang Chủ Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi Chương 15: Bà xã đúng là phú bà
CÔ VỢ TỔNG GIÁM ĐỐC XINH ĐẸP CỦA TÔI
Chương 15: Bà Xã Đúng Là Phú Bà
Mai Can Thái Thiếu Bính
29/03/2013
Trước Sau
Mặc dù sớm biết Lâm Nhược Khê là người giàu nứt khố đổ vách, nhưng không ngờ ga-ra xe của cô ta còn phân thành 2 tầng, tổng cộng không dưới 10 loại xe. Bất luận là Mercedes SLK, Audi R8, Kerr Witt, thậm chí Lamborghini và Maserati, đầy đủ cả, nhưng Dương Thần đương nhiên không thể chọn siêu xe đi ra ngoài. Tuổi thọ của loại xe này phỏng chừng mấy vạn km, không phải nó chỉ có thể chạy lâu như vậy, với lại bình thường đi loại xe này rất chói mắt, cũng quá lãng phí, ngoài mẫu xe ra, thì căn bản không thể hiện tốc độ của những xe này.
- Những xe này à, tiểu thư bình thường không dùng đến, đều là những người bạn làm ăn tặng, tiểu thư căn bản là không biết lái xe như thế nào, cậu thích chiếc nào, cứ lái đi nhé.
Vú Vương cười ha hả giới thiệu.
Dương Thần vẫn rất tò mò, bản thân bà xã xinh đẹp kia làm công việc gì, nhưng ngại hỏi vú Vương. Dù sao nếu không biết thì việc kết hôn của hai người quá kỳ lạ rồi, đành phải tranh thủ hỏi chính Lâm Nhược Khê vậy.
Sau khi đi một vòng, cuối cùng Dương Thần nhìn thấy một chiếc coi như là bình thường, BMW M3 màu trắng sữa. Loại xe trên cơ bản chạy ở thành phố thực sự là đỉnh cao, tốc độ đạt cao nhất kinh khủng hơn 300km/giờ. Nhưng trong ga-ra xe của Lâm Nhược Khê, thực sự không có chiếc nào hơn chiếc M3 này được.
- Vậy đi chiếc này nhé.
Dương Thần chỉ M3 nói.
Vú Vương có phần nghi ngờ nói:
- Sao cậu không chọn chiếc tốt hơn, chiếc này hình như là loại rẻ tiền nhất.
- Rẻ nhất là hơn 1triệu 20 ngàn.
Dương Thần cười giải thích:
- Loại dễ làm người khác chú ý thì không tốt đâu, khiêm tốn chút thì được.
- Thảo nào tiểu thư có thể coi trọng cậu, tính tình của câu thật hiếm có, người trẻ tuổi bây giờ đều muốn so ai có nhiều tiền hơn, ngược lại cậu thì cất giấu đi.
Vú Vương sau khi gật gật đầu hài lòng, từ trong góc ga-ra lấy chìa khóa đưa cho Dương Thần.
Sau khi ngồi vào trong xe một cách thông thạo, cửa ga-ra tự động cuốn cao lên và vú Vương nói lời tạm biệt, chiếc xe giống như cung tên phóng ra khỏi ga-ra.
Vú Vương lặng lẽ nhìn Dương Thần lái xe rời khỏi, im lặng thở dài nói lẩm nhẩm:
vỡ cũ thật quyến rũ
- Người trẻ bây giờ thật làm cho mình không hiểu nổi…
Hơn nửa năm chưa lái xe, Dương Thần cảm thấy cảm giác của chính mình cũng không mấy thay đổi, ưu điểm của M3 là đi trên quốc lộ vô cùng nhuần nhuyễn, thật không tồi khi vượt qua những dòng xe cộ qua lại không ngớt, tốc độ vẫn giữ 100km trở lên/giờ. Chiếc này chạy trong phố làm mọi người kinh ngạc, thỉnh thoảng có vài cảnh sát giao thông phát hiện Dương Thần vượt quá tốc độ, nhưng không phản ứng mà liền gào thét.
Không tới nửa tiếng, Dương Thần về đến khu nhà trọ. Sau khi lên lầu, hắn đột nhiên phát hiện cửa phòng đang mở, nhướn mày - phản ứng đầu tiên là có người vào phòng, nhưng bước vào phòng thấy người bên trong lại giống Lý Tinh Tinh.
Lý Tinh Tinh mặc một áo sơ mi thêu hoa màu trắng, quần lua mỏng màu đen mát mẻ, tóc cột đuôi ngựa, vài sợi tóc theo gió ngoài cửa sổ lung lay, có vẻ thanh lịch.
Lúc này, cô gái đang chăm chú cầm cây lau nhà dọn dẹp vệ sinh. Tuy trong phòng đồ dùng của Dương Thần rất ít, nhưng nhưng bụi bẩn thì rất nhiều.
Thấy Dương Thần quay về, Lý Tinh Tinh hơi vui sướng, khuôn mặt đỏ bừng vì dọn dẹp, giống như yêu tinh thiếu nữ mùa hè.
- Anh Dương, anh đã về rồi à.
Trong lòng Dương Thần cảm thấy ấm áp, hai tháng trước Lý Tinh Tinh không đi thực tập, thường dọn dẹp vệ sinh cho hắn, hôm nay đã trở về rồi. Cô ấy có công việc nhưng vẫn dành buổi trưa trở về dọn dẹp phòng giúp Dương Thần, trong lòng hắn cảm thấy áy náy và thương tiếc đối với cố gái này. Hắn tiến lên sờ sờ bím tóc đuôi ngựa mềm mại của Lý Tinh Tinh.
- Tinh Tinh, sau này đừng đến dọn dẹp nữa, tôi phải chuyển nhà.
- Chuyển nhà?
Lý Tinh Tinh sửng sốt.
- Anh Dương phải rời khỏi Trung Hải sao?
Cô gái vội vàng hỏi.
Dương Thần ngẫm nghĩ một chút, cuối cùng nói thật:
- Không phải, nhưng tôi kết hôn rồi, tôi phải ở cùng vợ, song vẫn ở Trung Hải.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Lý Tinh Tinh lập tức trắng bệch, đôi mắt ngấn lệ nhưng lập tức cuối đầu xuống lau đi, chỉ thấy vai cô run run làm cho người khác cảm thấy lúc này cô không bình tĩnh.
Sau một hồi im lặng, Lý Tinh Tinh mới ngẩng đầu, hốc mắt đỏ đỏ, cố gắng tươi cười:
truyện ngôn tình full
- Chúc mừng anh, vợ anh…chắc chắn đẹp lắm nhỉ…
Trong lòng Dương Thần có chút khó chịu, nhưng thà đau ngắn còn hơn đau dài, hắn nghĩ Lý Tinh Tinh thể nào cũng phải đối mặt với lúc này, chỉ có thể kìm nén hạ quyết tâm. Giờ đây, nghe được câu hỏi của Lý Tinh Tinh, khuôn mặt Lâm Nhược Khê làm điên đảo chúng sinh, gật gật đầu theo bản năng.
Trong mắt Lý Tinh Tinh hiện lên một tia tuyệt vọng, nhưng dường như bình phục lại, cười đau khổ:
- Anh thật là xấu, việc lớn như vậy mà không nói chúng tôi một tiếng, nhưng tôi…tôi phải chúc phúc cho hai người, tôi... tôi đi trước nhé.
Dương Thần thấy dáng đi xuống lầu của Lý Tinh Tinh giống như con thỏ bị hoảng sợ, trong lòng khó chịu, vộng vàng nói:
- Tinh Tinh, chăm chỉ làm việc.
Lý Tinh Tinh dừng chân, nghe tỉ mỉ, nhanh chóng chạy xuống lầu.
Sau một hồi đợi Lý Tinh Tinh rời khỏi, Dương Thần mới từ túi lấy ra mấy điếu thuốc, vẻ u sầu dần dần tiêu tan, còn lộ ra một chút tàn nhẫn.
Trí nhớ của Dương Thần làm hắn rất tự tin, thời điểm hắn đi ra, tuyệt đối là đã khóa cửa, sở dĩ Lý Tinh Tinh có thể vào được, thế nào cũng có người đã mở cửa rồi, người nào có thể vô duyên vô cớ đến nhà mình? Dương Thần nghĩ có hai khả năng:
- Thứ nhất chính là những cán bộ bí mật quốc gia bắt đầu điều tra hắn. Nhưng điều đó có vẻ không hợp logic, bởi vì nếu muốn động thủ với hắn, thì trực tiếp gặp hắn, như vậy càng có hiệu quả. Thứ hai chính là hai ngày trước với mới xảy ra một trận mâu thuẫn gay gắt, nếu phát hiện mình đến đồn cảnh sát thì cũng không làm gì được mình, như vậy muốn tránh con đường khác cũng không được.
- Thật, chưa thấy quan tài chưa đổ lệ…
Dương Thần mặt không chút cảm xúc, lầm bầm, ném mẩu thuốc lá bắt đầu đi thu dọn đồ.
Dương Thần đem cái rương trong phòng sửa lại, lấy một ít áo quần nhét vào cái bao cũ, lại đi đến phòng vệ sinh ở chỗ trắng xanh trên tường, hắn dùng sức mạnh lập tức trên tường xuất hiện một lỗ thủng.
Dương Thần lấy ra một hộp màu đen lớn bằng bàn tay, bỏ vào trong bao quần áo.
Sau khi thu dọn hết thảy, hắn đi xuống lầu, quay đầu nhìn phòng trọ đã ở hơn nửa năm, có lẽ hình ảnh này sẽ in sâu vào trong tâm trí hắn.
Sau khi chạy như bay, Dương Thần về tới biệt thự Long Cảnh Uyển.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com
Trước Sau
thần đạo đan tôn
Nhận xét của độc giả về truyện Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi
Nội dung bình luận tối thiểu 15 ký tự, tối đa 500 ký tự!
Số ký tự: 0
Gửi
Bình luận Facebook
Nhấp để hiện bình luận
Top truyện nổi bật của tháng
không thể không yêuđam mỹ haytruyện ngôn tình sắc sủngtổng tài ở trên tôi ở dướiẩn sátkiếm đạo độc tôneo thon nhỏLấy Chồng Bạc Tỷcung đấuall in love
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Truy cập website nghĩa là bạn đã đồng ý với các quy định và điều khoản của chúng tôi. Vui lòng đọc kỹ các thông tin liên quan ở phía dưới.
Chính sách bảo mật - Điều khoản sử dụng - Quy định về nội dung - Vấn đề bản quyền - Thỏa thuận quyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License..
DMCA.com Protection Status Creative Commons License
Copyright © 2021 DTruyen.Com
Đóng ×
Tìm truyện, tác giả...
Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Truyện Teen Đô Thị Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Truyện Ma Trinh Thám Huyền Huyễn Khoa Huyễn Dị Giới Võng Du Đam Mỹ Trọng Sinh Truyện Sắc Ngôn Tình Sắc Truyện Ngắn Truyện Cười Tiểu Thuyết Review
Sắp Xếp
Truyện Dịch Mới Cập Nhật Mới Đăng Xem Nhiều Yêu Thích Truyện Full Thành Viên Sáng Tác
Download MangaToon APP on App Store and Google Play