NovelToon NovelToon

Nhật Ký Ôm Đùi Nhân Vật Chính (Đồng Nhân Đấu Phá Thương Khung)

Chương 1: Chết (ta thực sự không muốn chết T-T)

Một thiếu niên khoảng 16, 17 tuổi đang cuộn mình nằm trên giường nhìn chăm chú vào màn hình máy tính, thỉnh thoảng lại hơi nhăn mày lại rồi gõ một vài thứ. Sau một hồi lâu cuối cùng thiếu niên đã đóng máy tính lại thởmột hơi dài đầy sảng khoái hét lên:

" Yeah!! Cuối cùng cũng đã đọc xong, truyện này quảthật là rất hay, ngoại trừviệc Tiêu Viêm ôm một lúc mấy em gái ra thì quảthực không lãng phí mấy ngày hôm nay quên ăn quên ngủđểđọc. Nếu mình mà cũng có thểxuyên việt nhưTiêu Viêm thì tốt quá rồi "

Đây là VũVăn Nguyệt, 17 tuổi vừa mới sống lại không lâu sau kì thi vào đại học đầy gian khổ. Hắn chính là một trạch nam chính hiệu nếu không ngồi chơi game chính là cắm mặt vào máy tính đọc truyện, 12 tuổi ba mẹtai nạn giao thông đểlại hắn sống với ông nội. Nhưng mà ông nội vì thương tâm quá độ2 năm sau cũng đi theo ba mẹ. Trong vòng vỏn vẹn 2 năm hắn từmột đứa trẻcó một gia đình hạnh phúc đầy đủtrởthành một đứa trẻmồcôi. May mắn là sau khi ba mẹmất cũng đã đểlại một khoản tiền khá lớn đểhắn không quá lo lắng vềchuyện tiền bạc. Mục tiêu của hắn chính là học tập, kiếm một công việc sau đó sống thật tốt, thật vui vẻnhưba mẹvà ông nội mong muốn.

Sau khi đọc xong truyện thì hắn cũng bò ra khỏi phòng, mởtủlạnh ra đổlấy một ly sữa đầy. Tuy rằng là trạch nam nhưng phòng của hắn lại rất sạch sẽmọi thứđược sắp xếp rất hợp lý. Thấy thức ăn trong tủlạnh không còn nhiều lắm, hắn liền thay đồđi đến siêu thị.

Khi tới siêu thịhắn nhanh chóng lấy một vài loại rau củ, thịt gà, thịtheo,... Hắn kì thực nấu ăn rất là ngon, khi sống một mình mà không biết nấu ăn chính là một loại cực hình, suốt ngày phải ăn mấy loại đồăn nhanh không có lợi cho sức khoẻ. Mà hắn lại có một khẩu vịrất là kén chọn, không thểnào ăn được mấy món ănởngoài. Cài này đều tại mẹcủa hắn tạo thành bởi vì mẹhắn nấu ăn cực kỳngon. Nghĩtới đây, trong lòng hắn bỗng nhiên nặng chĩu, thời gian trôi qua thật nhanh mới đây ba mẹđã rời xa hắn đã 5 năm rồi.

Hắn tiếp tục đi mua một vài vật dụng hàng ngày, thỉnh thoảng lại có một vài cô gái ngoái đầu nhìn hắn cười trộm. VũVăn Nguyệt thấy thếtrong lòng cười to, mịlực của ta lại càng ngày càng tăng thếnhưng bên ngoài lại làm ra vẻkhông đểý giữmột gương mặt mà hắn cho rằng cực cool tiếp tục đi mua hàng. Khuôn mặt này chính là sựkết hợp hoàn hảo của ba mẹhắn làn da trắng ,mắt khá to,sống mũi cao, khuôn mặt không quá góc cạnh lộra một vẻnhu hoà, nhìn qua nhìn lại chính là soái ca một quả( theo hắn nghĩlà thế).

Nhưng mà nếu hắn biết những cô gáiấy nói gì với nhau thì chắc chắn sẽkhông còn vui vẻnhưthế. Hắn dừng lại gian hàng hoa quảchọn lựa một vài loại, 3 cô gái bước lại nhìn hắn một lúc vẻmặt hoa si, sau đó lén lút chụpảnh hắn. VũVăn Nguyệt trong lòng vui vẻtiếp tục giảcool không biết gì cảđểmấy cô gái tuỳtiện chụp. Nhưng mà mặt của hắn nhanh chóng biến sắc từđỏsang xanh cuối cùng là đen thui vì hắn nghe thấy:

" Ê mày chụp xong chưa, nhanh lên không người ta đi mất bây giờ!!!" Cô gái A nói

" Chờchút xíu đểtao chụp thêm mấy tấm nữa" Cô gái B nói

Cô gái C nhanh chóng giựt lấy diện thoại, cả3 người bắt đầu chăm chú nghiên cứu hình rồi cả3 đồng thanh thốt một câu " Cực phẩm mỹthụaaaaaaa (✧ω✧)"

Rầm!!! sét đánh ngang tai, đầu óc của hắn chỉcòn lại mấy từ: Cực -phẩm- mỹ-thụ(# ̄0 ̄)

Hăn nhưkẻmất hồn bước đi ra quầy thanh toán ,khi đi ra khỏi siêu thịhắn mới hồi hồn, đấm mạnh vào tường một cái : " Aaaaaa, đau chết lão tửrồi !!! o(〒﹏〒)o

Trong lòng hắn chỉcó cảm xúc muốn lật bàn " WTF, lão tửnhìn đi nhìn lại đều là soái ca, thẳng nam một quả, mấy người bịđau mắt hột hay sao mà nhìn lão tửthành mỹthụ. Nhưng mà có thành gay đi nữa thì lão tửcũng là công là công là công ah ( việc quan trọng cần nhắc lại 3 lần) tại sao có thểlà thụchứ"\\٩(๑'^'๑)۶//

Trong lúc đang tức giận, hắn bước sang đường, không hềđểý, Có một chiếc xe đang tải lao vềphía hắn . VũVăn Nguyệt cảm thấy xương sườn của mình nát vụn, cảm giác đau đớn dâng tràn sau đó .....không cảm thấy gì nữa. Bởi vì hắn đang lơlửng trên không nhìn thấy thân thểmình không ngừng chảy máu , mọi người nhanh chóng vây hắn. VũVăn Nguyệt cảm thán một câu " Hôm nay thực là quá xui xẻo.Lão tửcòn chưa muốn chết ah, lão tửcòn chưa có bạn gái, nụhôn đầu tiên cũng chưa trao cho người ta T-T. Còn cóởđịphủcó internet không, tối nay ta còn có bang chiến hẹn là sẽcho bên bang Huyết Sát ăn hành và ta còn đọc truyện chưa đã ah . Tại sao lại có thểhương tiêu ngọc vẫn một cách dễdàng nhưvậy chứ". Hắn thấy có một tia sáng phát ra từphía thân xác của mình , đó chính là ngọc bội gia truyền của họVũVăn . Hắn vô thức tiến đến, chạm vào miếng ngọc bội, luồng ánh sáng ngay lập tức bao trùm lấy hắn rồi sau đó biến mất.

Chương 2:Xuyên đến Đấu phá thương khung(1)

Khi ý thức của VũVăn Nguyệt trởlại thì hắn chỉcảm thấy mình được bao bọc bởi một luồngấm áp giống nhưlà trong bụng mẹvây. (⊙_⊙)

Chẳng lẽhắn thai xuyên rồi cũng quá huyền huyễn đi, trầm tưmột lúc lâu hắn bỗng dưng ngửa mặt lên trời cười to: "Ước mơbấy lâu nay của ta của ta cuối cùng cũng đã được thực hiện. Ta sẽgiống nhưbao nhân vật chính khác kiếm một đống tiền sau đó đi cưa đổhàng loạt muội tửkhông thì cũng sẽtrởthành một cao thủtrong giang hồ, thống lĩnh quần hung trởthành minh chủvõ lâm a ha ha!!!" ( Tiểu Vivi: Ngươi cảm thấy thai nhi cũng có thểngửa mặt cười to sao (→_→). Tiểu Nguyệt: Liên quan gì đến ngươi sao? Tiểu Vivi: .......)

Trong khi đóởbên ngoài, một thiếu phụcảm nhận được sựđộng đậy của thai nhi thì lấy tay vuốt nhẹbụng nhỏnhẹnói: " Hải tửcủa mẹ, con thật là nghịch ngợm chắc chắn lớn lên sẽrất giống cha của con vậy" nói tới đây thiếu thiếu phụkhông thểkìm lòng nổi rơi nước mắt.

" Tiêu Vũ, chàng cóởtrên trời linh thiêng thì hãy bảo vệcho con của chúng ta lớn lên bình an."

Bỗng dưng vẻmặt của thiếu phụtrởnên đau đớn, một tay ôm lấy bụng một tay vịn chặt lấy ghếđểgiảm sựđau đớn. Thiếu phụhét lên: " Tiểu Hoa, mau tới ta sắp sinh rồi, ahhhhh!!!!"

Một thiếu nữtông cửa chạy vào ( đúng đó, tông cửa đi vào) với một tưthếcực kỳdung mãnh, mặt thì tràn ngập hoảng sợ: " A huhu, phu nhân người sắp sinh rồi làm sao bây giờhuhu"

" Tiểu Hoa còn đứng ngây ngườiởđó làm gì mau đỡta lên giường, rồi đi gọi bà đỡtới đây."

Tiểu Hoa vụng vềđỡthiếu phụlên giường sau đó dung tưthếoai hung nhưvừa nãy tông cửa đi tìm bà đỡ: " Phu nhân, người đợi Tiểu Hoa một lát, cốgắng chịu đựng một chút thôi."

" Bà đỡ, ngươi có thểđi nhanh một chút không, phu nhân không thểchịu đau được lâu đâu" Tiểu Hoa vẻmặt sốt sắng thúc dục người phụnữtrung niên đi phía sau.

Bà đỡvẻmặt trắng bệch, liên tục thởdốc: " Cô nương ah, ta cũng đã già lắm rồi làm sao mà chạy kịp với ngươi, với cảphu nhân nhà cô sao lạiởmột cái viện xa nhưvậy chứ. Ôi cái thân già của tôi"

Tiểu Hoa dừng lại đánh giá bà đỡmột chút sau đó lập tức sốc bà đỡlên vác lên vai chạy nhanh. Chỉđểlại phía sau một làn khói bụi mù mịt (Σ( ̄。 ̄ノ) ( trời sinh thần lực ah). Mấy người hầu đi qua chỉcó thểcảm thán: Đầu năm nay, thiếu nữđều có thểnhưthếtrâu bò

Một lúc sau Tiểu Hoa đã trình diệnởtrong phòng, thảbà đỡxuống vẻmặt lo lắng: " Bà đỡ, mau lên, đến xem phu nhân của ta, trông người có vẻrất là đau."

Bà đỡmột lúc sau mới khôi phục lại: " Tiểu cô nương mau đi lấy một chậu nướcấm lại đây, nhanh lên"

" Phu nhân ah, thảlỏng, hít sâu vào,......đúng cứnhưvậy tiếp tục"

Tiểu Hoaởkếbên đi qua đi lại : " Sao lâu nhưvậy mà phu nhân vẫn chưa sinh ah"

VũVăn Nguyệt nằm trong bụng mẹnghe hết được lời nói của mọi người xung quanh. Hắn cốgắng phối hợp đểmẹbây giờcủa hắn không bịquá đau. Nhưng mà làm kiểu gì cũng không đi ra đươc. Sau một hồi cuối cùng hắn cũng được sinh ra. Một bàn tay vỗmạnh vào mông, hắn rất phối hợp kêu ra vài tiếng

" Chúc mừng phu nhân, là một tiểu thiếu gia rất là kháu khỉnh ah" Bà đỡmừng rỡ

Tiểu Hoa tiếp nhận hắn từtay của bà đỡ, nhìn kỹ, sau đó nhăn mày nói: " Rất xấu ah, toàn nếp nhăn, trông nhưcon khỉvậy, một chút cũng không giống phu nhân. Phu nhân xinh đẹp nhưvậy tại sao thiếu gia lại xấu thế"

Thiếu phụnằm bên giường đầy suy yếu, mặt không huyết sắc:" Tiểu Hoa, mau bếlại đây cho ta xem. Tiểu Hoa ngốc, trẻcon mới sinh ra ai cũng thế, trước kia ngươi cũng trông nhưthếnày ah"

Tiếp nhận lấy đứa bé, thiếu phụnhẹnhàng dung tay miêu ta đường nết khuôn mặt hắn: " Hôm nay là trăng rằm nên đặt là Nguyệt đi, Tiêu Nguyệt. Tiểu nguyệt của mẹ, mẹrất là yêu con ah"

VũVăn Nguyệt không bây giờhẳn là Tiêu Nguyệt mới đúng, hắn muốn đưa tay lên chạm vào gương mặt của thiếu phụ, nhưng tay lại không hềcó một chút sức lực nào cảchỉcó thểê a vài tiếng xem nhưlà đáp lại lời. Thiếu phụthấy thếđáy mắt càng lộrõ ý cười: " Tiểu Nguyệt của chúng ta thật thông minh hiểu những gì mẹ" Ôm hắn vào ngực nhẹnhàng đặt lên mặt mắn một nụhôn nhẹ. '

"Aaaaaa, phu nhân....phu nhân , người chảy thật nhiều máu" giọng của Tiểu Hoa run rẩy

" Nguy rồi, phu nhân bịrong huyết, mau đi lấy dược cầm máu lại đây".Bà đỡhốt hoảng ôm lấy Tiêu Nguyệt đặt vào chiếc nôi gần đó. Hắn chứng kiến gương mặt của mẹcàng ngày càng trắng bệch, hô hấp trởlên mỏng manh hơn dần dần mất đi sựsống. Thiếu phụmiệng hơi mấp máy: " Vũ, thiếp sẽđi theo chàng, sẽkhông đểchàng đợi lâu, thiếp xin lỗi đã không thểtiếp tục sống đểchăm sóc con chúng ta" nước mắt không ngừng chảy ra

" Tiểu Hoa..." "Phu Nhân, Tiểu Hoaởđây, người hãy cốgắng một chút là tốt rồi, uống hết bát thuốc này là sẽkhông có việc gì cả" Thiếu phụnăm chặt tay của tiểu Hoa" Tiểu Hoa hãy chăm sóc Tiểu Nguyệt thật tốt....." Thiếu phụdần dần đóng mắt lại, không còn hô hấp

"Phu nhân , Tiểu Hoa sẽchăm sóc thiếu gia thật tốt huhu...."

Tiêu Nguyệt chỉcó thểnhìn mẹcủa mình chết đi mà không thểlàm gì được. Trong tâm không ngừng tựtrách bản thân mình, chính vì sựxuất hiện của mình mới gây ra cái chết của mẹ. Hắn chỉcó thểkhóc đểphát tiết nỗi đau đớn trong lòng mình.

Chương 3: Xuyên đến đấu phá phá thương khung 2

Sau lễtang của phu nhân, trong viện bịbao phủbởi một bầu không khí u buồn, tang tóc. Những hạnhân khác đều lần lượt rời đi, chỉcòn có Tiểu Hoaởlại chăm sóc hắn. Nhìn Tiêu Nguyệt đang uống sữa, Tiểu Hoa lấy tay chọt vào má hắn thởdài:

" Thiếu gia , mệnh người thật khổ, vừa mới sinh ra đã không có cha mẹ, chỉcó Tiểu Hoa. Nhưng mà thiếu gia, người an tâm đi, có Tiểu Hoaởđây, tiểu Hoa sẽchăm sóc, không đểngười chịu khổ"

Tiêu Nguyệt đang uống sữa nghe được những lời này thì nhìn Tiểu Hoa trợn trắng mắt. Nhưng mà trong mắt Tiểu Hoa thì hắn chính là đang bán manh với nàng. Tiêu Nguyệt trong lòng bĩu môi, " Cái gì mà chăm sóc hắn, với cái trình độhậu đậu đã lên tới đỉnh cao của Tiểu Hoa thì hắn không bịngược đã là may mắn lắm rồi".

Nhớtới hôm qua, Tiểu Hoa đào hắn từtrongổđi ra ngoài mỹviết đem thiếu gia ra ngoài tắm nắng. Nhưng mà có ai đem trẻsơsinh ra ngoài tắm nắng giữa trưa không, làm cho mặt của hắn đỏửng, rát vì cháy nắng. Còn có người nào ôm trẻem mà chạy nhanh nhưlà đi xe máy khiến hắn suýt nữa bịvăng ra ngoài ( ̄ ̄|||).Nội tâm Tiêu Nguyệt rơi lệđầy mặt. Đầu năm nay làm trẻsơsinh cũng không dễdàng gì

Sau một năm thám thính tình hình cuối cùng Tiêu Nguyệt cũng đã biết mình đã xuyên tới thếgiới nào. Đây là Đấu Khí Đại Lục chính là thếgiới mà Tiêu Viêm xuyên qua ah ( sau 1 năm cuối cùng  phát hiện mình không phải là nhân vật chính, đến nỗi là kẻđánh tương du cũng không phải). Nơiởcủa hắn hiện tại chính là một viện nhỏcủa Tiêu gia và Tiêu Viêm hiện nay cũng đã được 2 tuổi rồi.

Đấu Khí đại lục không có các loại ma pháp nhưtrong tiểu thuyết, mà đấu khí mới là chủnhân duy nhất của đại lục!

Tại đại lục này, tu luyện đấu khí, cơhồdưới sựcốgắng của vô sốthếhệđã phát triển đến mức đỉnh cao, hơn nữa nhờphạm vi đấu khí không ngừng mởrộng, cuối cùng đã phát triển vào dân gian, việc này khiến cho đấu khí cùng nhân loại càng trởnên quen thuộc, do đó, tầm quan trọng của đấu khí trong đại lục này là không gì có thểthểthay thế.

Trải qua thống kê, đấu khí đại lục đem đấu khi chia ra các cấp bậc từthấp đến cao, chia làm bốn giai mười hai cấp: Thiên, Địa, Huyền, Hoàng!

Mà mỗi đẳng cấp lại phân làm sơ, trung, cao - ba cấp.

Tu luyện đấu khí cấp bậc cao hay thấp cũng là mấu chốt quyết định thành tựu sau này, ví dụnhưngười tu luyện công pháp trung cấp Huyền giai tất nhiên sẽmạnh hơn người cùng cấp bậc tu luyện công pháp trung cấp Hoàng giai.

Cấp bậc chếđộ: Đấu giả, đấu sư, đại đấu sư, đấu linh, đấu vương, đấu hoàng, đấu tông, đấu tôn, đấu thánh, đấu đế.

Ngoài ra hắn còn phát hiện một chuyện vô cùng động trời chính là hắn có không gian. Không gian này chính là ngọc bội gia truyền hoá thành chính nó cũng là nguyên nhân đưa hắn tới đây Đấu Khí Đại Lục này.

Không gian thì không có gì đặc biệt có một toà trúc lâu 4 gian, 2 lầu trong đó còn chứa rất nhiều vàng bạc trang sức. Điều mà hắn chú ý nhất là có một vài cuốn công pháp tu chân, đan dược. Kếbên còn có một gian nhà nhỏcó vẻlà dùng đểluyện đan, có một cái đỉnh và một đống lọchứa đan dược. Hắn phát hiện có một lọđược cất giữrất kỹcàng có ghi tẩy tuỷđan rất tiếc là phải đến 2 tuổi thì hắn mới dùng được.

Không gian xung quanh trúc lâu được bao phủbởi cánh đồng ruộng đầy các loại hoa cỏdại (Tiểu Vivi: Là linh dược, linh dược ah...không phải là cỏdại) còn có một suối nước nóng, hắn cảm thấy nó tràn đầy linh khí. Do thân thể, sức lực hạn chếnên hắn cũng chưa tìm hiểu hết được các tác dụng trong không gian nên hắn đành phải hết ăn rồi nằm đợi cho tới khi 2 tuổi.

Download NovelToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download NovelToon APP on App Store and Google Play