-Cố Thiên...tớ thích cậu!
-Nhưng tôi không thích cậu
-Vậy thì tôi sẽ tìm cách khác nhé..!!!
Anh là lớp trưởng lớp cô, 1 nam sinh anh tuấn, học giỏi, giỏi nhạc cụ, ấm áp và có cả nụ cười toả nắng nữa chứ....đúng là mẫu bạn trai lý tưởng của bao nhiêu nữ sinh nhưng chỉ tiết rằng anh không bao giờ sự ấm áp với nụ cười đó cho cô. Đối với cô anh luôn tỏ ra lạnh lùng, khó gần.Nhưng cô vẫn kiên trì theo đuổi anh.
........
"Cố Thiên, bài này tớ không hiểu!! "
"Cậu đi nhờ lớp phó đi!!!Tôi không rảnh"
"ờ....."-cô đáp 1 cách chán nản rồi vẫn đem sách tập sang hỏi lớp phó.
" Hàn Kiêm bài này tớ không hiểu"
" Bài này cậu chỉ cần áp dụng công thức...bla...bla..."
Tiếng 2 người họ vui vẻ vang lên. Trong lớp ai cũng thừa biết Hàn Kiêm thích Lâm Y lâu lắm rồi, hai người họ như vậy thì chắc chắn không lâu sau lớp sẽ có thêm một cặp ngôn tềnh nữa rồi đây. Ai kia vẫn một mình cắm mặt vào quyển sách trên bàn nhưng tai thì hướng về nơi đượ đùa kia. Nghe họ đùa giỡn đột nhiên lúc này trong lòng anh nổi lên cái cảm giác rất khó chịu nhưng anh vẫn mặc kệ cái cảm giác ấy mà tự nhủ rằng do họ ồn ào mới thế thôi, không lâu sau anh đã không còn chịu nổi nữa mà lấy lý do đi đến thư viện lấy sách để tránh cảm giác khó chịu trong lòng....
......
"Cố Thiên, cậu cho tớ nghỉ tiết Thể Dục hôm nay đi....tớ đau bụng quá!"
Cô ôm bụng khẽ nhăn nhó....nhưng ai kia vẫn giữ cách mặt băng lạnh đó với cô...
"Không!"
"Nhưng tớ đau bụng quá"
"Cậu cứ đi nghỉ đi....tớ sẽ nói với thầy cho"-- Giọng của lớp phó vang lên phía sau cô.
" Cậu lấy quyền gì mà cho cậu ấy đi nghỉ." Anh lên tiếng phản đối
" Cậu không thấy cậu ấy đau bụng đến mức này à...Có gì tớ sẽ tự chịu, cậu không cần quản"- Lớp phó nhẹ nhàng đưa cô đi về phía phòng y tế mà không biết trong lòng ai kia đã nổi cơn bão từ bao giờ
.....
"Tớ phải làm sao thì cậu mới chịu thích tớ"
" Mỗi ngày, cậu nhắn cho tôi 100 tin nhắn nội dung "tôi thích cậu"....cứ đủ 100 ngày thì tôi sẽ suy nghĩ lại"--Anh vẫn muốn trêu đùa cô...
"Được, nhưng tớ không có số điện thoại của cậu!!"
"123456789, số của tôi đó ghi vào"
-"Được" Cô vui vẻ làm theo lời anh.
Vốn dĩ trong trường có rất ít người có số điện thoại của anh, nên lần này anh dám cho cô thì thật sự trong lòng cô gái trẻ đã thật sự mang hy vọng..
Và đúng như lời anh nói ngày nào cô cũng nhắn tin cho anh với nội dung như vậy...
Cô kiên trì mỗi ngày.
Nhưng tới ngày thứ 99, lúc cô về lớp lấy bút vẽ để chuẩn bị cho tiết Mĩ Thuật sắp tới thì cô chợt nhìn thấy một bạn nữ ôm lấy anh nơi cuối lớp nhưng anh vẫn đứng im không đẩy bạn nữ kia ra. Cô nhìn kĩ xem người bạn nữ đó là ai. Cô khóc, cô uất ức khi nhận ra bạn nữ đó là Chi Hạ bạn thân của cô, bạn thân cô với người cô thương....họ.......
Cô quay lưng chạy đi thật nhanh nhưng nước mắt vẫn cứ chạy dài trên khuôn mặt đầy đau khổ kia.
.....
" Cố Thiên xin lỗi tớ không đủ kiên trì để theo đuổi cậu nữa" - Ngón tay cô lướt trên điện thoại, kìm lòng cô mới nhấn được nút "gửi".
"Tại sao? Chỉ còn 1 ngày nữa thôi là cậu thành công rồi, tại sao lại bỏ cuộc"- Mặt anh tối sầm lại, tay run run khi đọc tin nhắn của cô, lòng anh khó chịu vô cùng...
"Xin lỗi, tớ không còn đủ kiên trì nữa....tớ không nên xuất hiện, tớ đã hết kiên trì rồi. Tớ không muốn bị cậu trêu đùa như con ngốc nữa, tớ mệt rồi"-Cô bật khóc khi nhắn dòng tin nhắn cho anh. 3 năm đâu phải ngắn, cô theo đuổi anh nhưng giờ đành phải gác nó lại thôi...
Nói xong, cô ném chiếc điện thoại trong tay vào một góc mà ngồi thu gối khóc như một đứa trẻ...
Còn anh? Từ khi nhận được tin nhắn từ cô chả hiểu sao trong lòng anh lại xuất hiện cảm giác đầy khó chịu, hụt hẫng...
Là vì bớt đi một người thích nên mới khó chịu? Nhưng hắn có cả một đống fan kia mà...
Là bởi mất đi một osin cấp cao như cô sao? Không!!! Chỉ cần hắn mở miệng thì bọn con gái xếp hàng làm osin cho hắn mà...
Anh cần gì phải khó chịu vì cô thế nhỉ?
[..]
Hôm sau không thấy cô đi học, trong lòng thật sự vừa lo lắng vừa tờ mò làm sao cô lại nghỉ. Lúc anh chạy đến phòng cô chủ nhiệm để báo cáo sĩ số lớp ngày hôm nay thì nhận 1 tin sét đánh....
"Cô Hạ, lớp hôm nay có bạn Lâm Y nghỉ không báo vì vậy buổi văn nghệ chiều nay,chúng em xin dời lại. Riêng về bạn Lâm Y em sẽ kỉ luật riêng bạn ấy thật nặng về việc này..."
"Thôi, không cần đâu!!!Vai của Lâm Y em đổi cho bạn khác giùm cô...."
"Sao thế ạ?"
"Lâm Y con bé, vừa rút học bạ chuyển trường rồi..."
***ดาวน์โหลด NovelToon เพื่อเพลิดเพลินไปกับประสบการณ์การอ่านที่ดียิ่งขึ้น!***
Comments