NovelToon NovelToon

Đoản Truyện

Học trưởng nhõng nhẽo đừng làm phiền!

Sáng hôm đó theo như mọi ngày tôi đứng trước nhà chờ Yến đến đón tôi đi học nhưng không hiểu sao hôm nay nó đi trước bỏ tôi đứng đó đợi 15' , thế là tôi lôi tấm thân bé nhỏ mình ênh đi đến trường.

Tại trường mọi người đang bao quanh Yến và mộ chàng trai tên Kiệt - tức ban trai cũ của Yến.

Kiệt cầm lấy tay Yến vẻ cầu xin nói:

- Em cho anh thêm một cơ hội đi!

Yến phủ phàng rút tay lại nói :

- Đã đi rồi thì đừng quay lại. Con tim này không chào đó lầm hai!

- Tại sao vậy? Anh nghèo sao? _Kiệt hỏi

Yến không chần chừ đáp:

- Phải!

Bầu không khí trở nên im lặng khi câu trả lời của Yến phát ra. Mọi người bắt đầu bàn tán:

- Yêu vì tiền sao?

- Đểu mà!

Vũ và Trí cũng ở trong đám đông đó, Vũ hỏi:

- Cô gái mày tán là người như vậy mày nghĩ thế nào?

- Thà ế chứ không yêu!

Trong lúc mọi người đang bàn tán về việc của Yến thì tôi từ cổng trường bước vào, thấy có đám đông tôi chen vào xem sao. Khi tôi gặp Yến và tên Kiệt. Tôi lên tiếng gọi Yến:

- Yến! Chuyện này là sao?

Khi nghe tiếng gọi của tôi Yến quay lại nhìn, mặt nó bắt đầu biến sắc lôi tay tôi đi :

- Nè! Vào lớp thôi! Đừng ở đây nữa!

Tôi giật tay lại hỏi:

- Tao có làm gì đâu mà mày lại lôi tao vào lớp!

- Mày ở đây để làm loạn à?

- Tao không làm loạn đâu! Yên tâm đi!

Tôi đi lại đứng trước mặt tên Kiệt nói:

- Lâu rồi không gặp!

- Ừ!

Tôi vốn không phải người dài dòng nên vào thẳng vấn đề :

- Cô vợ 30t của anh đâu?

Kiệt nhìn tôi bằng ánh mắt giết người :

- Mày muốn gì?

Tôi thản nhiên đáp:

- Không phải lúc quen bạn tôi anh đã lái cô chị 30t sao? Còn nói nhìn ngon vl! Anh còn sỉ nhục bạn tôi! Nói nó không xứng với anh! Sao hôm nay lại quay về?

- Hứ! Cô em nói gì thế? Anh có làm gì bạn em đâu!

- Nè! Anh à bạn tôi tuổi Dậu méo phải tuổi Sửu nên đừng cấm cho nó cặp sừng! OK! Bây giờ thì BIẾN!

Nói rồi tôi lôi tay Yến đi, noa vừa đi vừa la làng :

- Mày buông ra coi! Tao quá!

- Tao kiện mày tội hành hung người khác bây giờ!

Mọi người nhìn theo chúng tôi với ánh mắt ngơ ngác. Vũ nói :

- Xem ra chỉ là hiểu lầm!

- Cô bé mày tán cũng mồm miệng dữ!

- Hứ! Như vậy càng tốt! Lên lớp thôi!

Trí chỉ biết nhún vai bó tay với Vũ. Sau khi học xong 3 tiết đầu là giờ ra chơi ở trường chúng tôi. Tôi và Yến đi ra sân chơi, Yến lên xe :

- Mày lại ghế ngồi đợi tao đi! Tao đi mua bánh cái!

- Khỏi mua nước nha! Có nước rồi!

- Biết rồi!

Nói rồi nó quay đi. Tôi đi lại ghế đá ngồi trong lúc đi tôi đi ngang cây quạt lớn của trường để ngoài sân để chuẩn bị cho buổi lễ khai giảng. Gió từ cây quạt làm váy tôi bay lên nhưng cũng may không ai thấy ngoại trừ cái tên biến thái trên lầu hai.

Khi thấy như vậy Vũ từ lầu hai đi xuống chỗ tôi. Anh lại chỗ tôi ngồi một cách tự nhiên, nói:

- Cô bạn của nhóc đâu?

- Tôi không phải nhóc!

Anh liếc nhìn tôi nói:

- Không phải nhóc thì thôi!

Tôi bĩu môi không nói gì. Anh giật lấy chai nước trong tay tôi uống một cách tự nhiên, uống xong còn nói:

- Ngọt quá!

Tôi đơ người hết 5s. Gì mà ngọt? Không phải nước suối không màu, không mùi, không vị sao? Tôi thắc mắc hỏi anh:

- Anh bị rối loạn vị giác à?

- Không. Chỉ là vừa uống vừa....

Những từ còn lại anh ghé vào tai tôi nói :

- .... Vừa nhớ về nội y của cô em thôi!

Tôi tức tới xanh người. Máu dồn tới não, tôi cầm chai nước quăng về phía anh quát:

- ĐỒ BIẾN THÁI! VÔ LIÊM SỈ!

Nhưng anh nhanh nên né được chai nước tôi chọi, còn bắt được tay tôi, ép tôi vào thành ghế nói:

- Ngay cả học trưởng! Con trai hiệu trưởng trường mà cũng dám gây sự! Xem ra phải cho cô em một bài học rồi!

Thất Tịch vui vẻ

" Lạc Phong! Anh biết hôm nay là ngày gì không? "

Mộng Băng háo hức chộp vào người anh giỏi giục, nhưng kết quả không như mong muốn

" Hôm nay... là ngày gì nhỉ? "

Mộng Băng lộ vẻ mặt thất vọng, bất mãn nói

" Hôm nay là Thất Tịch đó! Chồng à, chúng mình cưới nhau cũng lâu rồi, cũng nên có một đứa con đi chứ nhỉ? Chi bằng hôm nay chúng ta đi ăn chè đậu đỏ, lên chùa cầu nguyện đi! "

" Em cứ làm mấy chuyện linh tinh! Mê tín dị đoan, đúng là lừa người. "

Thái độ của anh làm cô tủi thân vô cùng

Cô và Lạc Phong cưới nhau đã được 2 năm, chồng cô hiền lành, chăm chỉ và thương cô nhưng có điều... khô như " ngói " vậy

Vì sao lại nói như thế ư? Vì anh ấy không biết lãng mạng là gì. Có lẽ vì từng phục vụ nhiều năm ở quân ngũ nên tính anh bị ảnh hưởng. Vô tâm và cứng nhắc như đá ấy

Thật ra thì anh hơn cô khá nhiều tuổi, nên cô thì mộng mơ yêu đời, anh thì nghiêm ngặt kỉ luật.

Bây giờ cô mới hiểu câu " khúc dạo đầu bao giờ cũng đẹp " là gì

Hồi mới yêu nhau, những ngày lễ tết hay kỷ niệm tình yêu, anh vẫn tặng hoa và quà cho cô. Nhưng từ khi cưới nhau về, anh vô tâm hẳn. Không một lời chúc, anh chỉ đưa thẳng tiền cho cô thích mua gì thì mua.

" Em cầm lấy, anh không rõ sở thích phụ nữ nên em tự xử đi nhé! "

Cô buồn tủi, lủi thủi một mình ra chợ mua ít đậu về nấu chè. Một mình tự biên tự diễn, húp chén chè mà rưng rưng nước mắt

" Em sao vậy? "

Cô vội gạt đi nước mắt

" Không có gì, ngáp ra nước mắt ấy mà.. "

Liệu ăn chén chè này có giúp chúng ta hạnh phúc như xưa không?

Cô thầm cầu nguyện.

Nhiều hôm chán cơm nhà, Mộng Băng rủ anh ra ngoài hẹn hò rồi đi ăn luôn để hâm nóng tình cảm. Nhưng chưa kịp nói xong, anh đã dập tắt ngay ý định. Anh bảo ăn ngoài vừa tốn kém lại không đảm bảo vệ sinh an toàn thực phẩm, dễ mắc bệnh.

Đến cả khi động phòng Lạc Phong cũng chẳng hứng thú. Mỗi lần lên giường, đều cảm giác anh chỉ nhanh nhanh làm cho xong chuyện rồi thôi. Người ta lúc âu yếm thì rú rí những câu yêu đương với vợ, còn anh thì cứ yên lặng chẳng nói chẳng rằng. Cứ xong việc là anh lăn quay ra ngủ như chết, chẳng buồn ôm ấp hay thủ thỉ gì với cô.

Đôi khi cô cảm thấy lấy chồng cũng như không. Cứ xem bộ phim ngôn tình nào nhìn họ hạnh phúc là cô lại ganh tỵ. Càng lúc cô càng thấy nản với hôn nhân của mình. Nhưng chẳng nhẽ lại ly dị vì chuyện bé tí này? Ai lại làm thế bao giờ, được cái này mất cái khác, tuy Lạc Phong nhạt nhẽo với cô vậy nhưng lại cực kì siêng năng kiếm tiền. Lại chẳng có việc vũ phu, thậm chí chưa từng quát cô lời nào. Nhưng nếu cứ như vậy cô lỡ sa vào bẫy của người đàn ông khác bởi lời đường mật của họ mất..

Cô không thể ngậm đắng nuốt cay như thế được, cả ngày trên trang facebook bạn bè cô đều khoe cẩu lương của vợ chồng họ. Cô quyết định search xem có biện pháp nào gắn kết tình cảm vợ chồng không. Nhưng loay hoay mấy tiếng đồng hồ vẫn chưa tìm ra được giải pháp phù hợp, mấy biện pháp họ đưa cô đã thử hết rồi, nhưng kết quả... không thành công!

Trời tối dần, cô gần như mất hết hi vọng. Đột nhiên cô nhìn thấy đề xuất " tắm uyên ương "

Cô bấm vào xem thử. Vâng, tắm uyên ương mặc dù cô đã thấy nhiều trong phim tình cảm nhưng cô chưa từng nghĩ sẽ áp dụng vào đời sống với Lạc Phong.

Mặc dù cô và anh đã lên giường nhưng chưa từng thân mật đến mức tắm chung như vậy, thật là rất xấu hổ nhưng biết sao được, thôi thì vứt bỏ cái thứ gọi là liêm sỉ vì hạnh phúc gia đình vậy..

[...]

Tối hôm đó nhân lúc anh vừa xả nước được vài phút thì cô lao vào gõ cửa

" Lạc Phong, em nhờ chút được không? Hồi nãy em tắm để quên cái áo ở trong đấy! "

Vừa thấy anh mở cửa, cô lập tức xông vào rồi quay người vặn tay nắm chốt cửa lại, mặt anh lúc này hoang mang

" ...Mộng Băng, em làm gì vậy? "

" Mình tắm chung đi anh! Em muốn tắm uyên ương~ "

Lạc Phong chưa kịp phản ứng thì cô đã lột sạch quần áo, khuôn mặt cô gợi tình, cô nhón chân đặt hai tay lên vai anh rồi trao một nụ hôn thật sâu và nồng nàn. Tay cô rơi trên người anh từ trên xuống, mơn man bờ vai rắn chắc của anh, tấm lưng trần trơn nhẵn, rồi dần dần đi sâu xuống dưới.

Lạc Phong lúc đầu còn sững người nhưng sau đó đã nhanh chóng đáp trả.

Anh hôn lên cổ, lên ngực cô. Không ngừng tạo ra dấu hôn, phát ra những tiếng chót chét cùng với tiếng rên của cô. Bên trên, vòi hoa sen chảy xối cả khiến khung cảnh hoà nhịp với cơn mưa lớn bên ngoài thật ướt át.

Đang ở mức độ phê pha thì cô cảm thấy chân mình đang dẵm phải thứ gì đó trơn trơn nhớt nhát. Cô đá nó ra thì đột nhiên cô trượt chân, cơ thể cô cảm giác như sắp tiếp đất.

Lúc ấy Lạc Phong chộp lấy tay cô, xoay người hoán đổi vị phí. " Đùng " Cả người anh ngã mạnh xuống sàn còn cô thì nằm gọn trong vòng tay chắc chắn của anh.

" Lạc Phong! Anh có sao không? Trả lời em.. "

" Ư.. "

Anh nheo mày, rên rỉ vì đau

" Gọi cấp cứu đi em...anh đau.. "

Mộng Băng cuống cuồng mặc quần áo gọn gàng rồi đi ra khỏi phòng tắm gọi 115

10 phút sau nhân viên y tế có mặt và đưa Lạc Phong lên cán chở thẳng tới bệnh viện

[...]

Sau khi bác sĩ ra khỏi phòng bệnh của Lạc Phong, cô chạy tới giục hỏi bác sĩ

" Bác sĩ ơi, chồng em có sao không..? "

" Xương chân của anh ấy bị tổn thương. Chúng tôi sẽ bó bột, có thể sẽ mất tầm 3 tháng tĩnh dưỡng. "

Nghe bác sĩ nói xong mà cô cũng bớt lo, may mà anh không bị gì nghiêm trọng, chứ nếu không cô ân hận chết mất. Vào phòng bệnh thăm anh, cô thấy anh đang nhắm mắt nghỉ ngơi. Thế nhưng vừa nghe thấy tiếng bước chân quen thuộc của vợ là anh mở mắt ra.

" Phong.. em xin lỗi "

" Em có làm gì sai đâu mà xin lỗi. Anh là chồng em tất nhiên phải đỡ cho em rồi. Có điều sao hôm nay em lại làm vậy? Chuyện hồi nãy ở phòng tắm ấy.. "

Cô không thể cứ phủ nhận được, cô sám hối

" Là vì.. em thấy dạo này chúng mình nhạt nhẽo quá, không được nồng nàn như trước nữa. Thế nên em mới bày trò đấy để hâm nóng tình cảm. Ai ngờ rằng anh lại thành ra thế này..?

Nghe cô nói, Lạc Phong kinh ngạc, lát sau anh phì buồn cười không nhịn được mà cười phì thành tiếng. Rồi anh đột ngột nắm tay cô vuốt ve

" Phì...nha đầu ngốc này, Không phải vì anh hết yêu em rồi đâu, anh yêu em nhiều không thể nói bằng lời đấy chứ. Tại anh không biết bày tỏ cảm xúc của mình, lại sống ở quân đội quá lâu nữa. "

" Cho anh thời gian học cách yêu thương, chiều chuộng em hơn nhé! Xin lỗi thời gian qua làm em buồn rồi. "

Cô ôm chặt lấy anh, nước mắt hạnh phúc lăn dài trên má cô từ khi nào hay, họ âu yếm nhau dưới khung cảnh trời mưa tầm tã

Hoá ra việc tắm uyên ương cũng có ít anh nhỉ..?

Đơn Phương

-Cố Thiên...tớ thích cậu!

-Nhưng tôi không thích cậu

-Vậy thì tôi sẽ tìm cách khác nhé..!!!

Anh là lớp trưởng lớp cô, 1 nam sinh anh tuấn, học giỏi, giỏi nhạc cụ, ấm áp và có cả nụ cười toả nắng nữa chứ....đúng là mẫu bạn trai lý tưởng của bao nhiêu nữ sinh nhưng chỉ tiết rằng anh không bao giờ sự ấm áp với nụ cười đó cho cô. Đối với cô anh luôn tỏ ra lạnh lùng, khó gần.Nhưng cô vẫn kiên trì theo đuổi anh.

........

"Cố Thiên, bài này tớ không hiểu!! "

"Cậu đi nhờ lớp phó đi!!!Tôi không rảnh"

"ờ....."-cô đáp 1 cách chán nản rồi vẫn đem sách tập sang hỏi lớp phó.

" Hàn Kiêm bài này tớ không hiểu"

" Bài này cậu chỉ cần áp dụng công thức...bla...bla..."

Tiếng 2 người họ vui vẻ vang lên. Trong lớp ai cũng thừa biết Hàn Kiêm thích Lâm Y lâu lắm rồi, hai người họ như vậy thì chắc chắn không lâu sau lớp sẽ có thêm một cặp ngôn tềnh nữa rồi đây. Ai kia vẫn một mình cắm mặt vào quyển sách trên bàn nhưng tai thì hướng về nơi đượ đùa kia. Nghe họ đùa giỡn đột nhiên lúc này trong lòng anh nổi lên cái cảm giác rất khó chịu nhưng anh vẫn mặc kệ cái cảm giác ấy mà tự nhủ rằng do họ ồn ào mới thế thôi, không lâu sau anh đã không còn chịu nổi nữa mà lấy lý do đi đến thư viện lấy sách để tránh cảm giác khó chịu trong lòng....

......

"Cố Thiên, cậu cho tớ nghỉ tiết Thể Dục hôm nay đi....tớ đau bụng quá!"

Cô ôm bụng khẽ nhăn nhó....nhưng ai kia vẫn giữ cách mặt băng lạnh đó với cô...

"Không!"

"Nhưng tớ đau bụng quá"

"Cậu cứ đi nghỉ đi....tớ sẽ nói với thầy cho"-- Giọng của lớp phó vang lên phía sau cô.

" Cậu lấy quyền gì mà cho cậu ấy đi nghỉ." Anh lên tiếng phản đối

" Cậu không thấy cậu ấy đau bụng đến mức này à...Có gì tớ sẽ tự chịu, cậu không cần quản"- Lớp phó nhẹ nhàng đưa cô đi về phía phòng y tế mà không biết trong lòng ai kia đã nổi cơn bão từ bao giờ

.....

"Tớ phải làm sao thì cậu mới chịu thích tớ"

" Mỗi ngày, cậu nhắn cho tôi 100 tin nhắn nội dung "tôi thích cậu"....cứ đủ 100 ngày thì tôi sẽ suy nghĩ lại"--Anh vẫn muốn trêu đùa cô...

"Được, nhưng tớ không có số điện thoại của cậu!!"

"123456789, số của tôi đó ghi vào"

-"Được" Cô vui vẻ làm theo lời anh.

Vốn dĩ trong trường có rất ít người có số điện thoại của anh, nên lần này anh dám cho cô thì thật sự trong lòng cô gái trẻ đã thật sự mang hy vọng..

Và đúng như lời anh nói ngày nào cô cũng nhắn tin cho anh với nội dung như vậy...

Cô kiên trì mỗi ngày.

Nhưng tới ngày thứ 99, lúc cô về lớp lấy bút vẽ để chuẩn bị cho tiết Mĩ Thuật sắp tới thì cô chợt nhìn thấy một bạn nữ ôm lấy anh nơi cuối lớp nhưng anh vẫn đứng im không đẩy bạn nữ kia ra. Cô nhìn kĩ xem người bạn nữ đó là ai. Cô khóc, cô uất ức khi nhận ra bạn nữ đó là Chi Hạ bạn thân của cô, bạn thân cô với người cô thương....họ.......

Cô quay lưng chạy đi thật nhanh nhưng nước mắt vẫn cứ chạy dài trên khuôn mặt đầy đau khổ kia.

.....

" Cố Thiên xin lỗi tớ không đủ kiên trì để theo đuổi cậu nữa" - Ngón tay cô lướt trên điện thoại, kìm lòng cô mới nhấn được nút "gửi".

"Tại sao? Chỉ còn 1 ngày nữa thôi là cậu thành công rồi, tại sao lại bỏ cuộc"- Mặt anh tối sầm lại, tay run run khi đọc tin nhắn của cô, lòng anh khó chịu vô cùng...

"Xin lỗi, tớ không còn đủ kiên trì nữa....tớ không nên xuất hiện, tớ đã hết kiên trì rồi. Tớ không muốn bị cậu trêu đùa như con ngốc nữa, tớ mệt rồi"-Cô bật khóc khi nhắn dòng tin nhắn cho anh. 3 năm đâu phải ngắn, cô theo đuổi anh nhưng giờ đành phải gác nó lại thôi...

Nói xong, cô ném chiếc điện thoại trong tay vào một góc mà ngồi thu gối khóc như một đứa trẻ...

Còn anh? Từ khi nhận được tin nhắn từ cô chả hiểu sao trong lòng anh lại xuất hiện cảm giác đầy khó chịu, hụt hẫng...

Là vì bớt đi một người thích nên mới khó chịu? Nhưng hắn có cả một đống fan kia mà...

Là bởi mất đi một osin cấp cao như cô sao? Không!!! Chỉ cần hắn mở miệng thì bọn con gái xếp hàng làm osin cho hắn mà...

Anh cần gì phải khó chịu vì cô thế nhỉ?

[..]

Hôm sau không thấy cô đi học, trong lòng thật sự vừa lo lắng vừa tờ mò làm sao cô lại nghỉ. Lúc anh chạy đến phòng cô chủ nhiệm để báo cáo sĩ số lớp ngày hôm nay thì nhận 1 tin sét đánh....

"Cô Hạ, lớp hôm nay có bạn Lâm Y nghỉ không báo vì vậy buổi văn nghệ chiều nay,chúng em xin dời lại. Riêng về bạn Lâm Y em sẽ kỉ luật riêng bạn ấy thật nặng về việc này..."

"Thôi, không cần đâu!!!Vai của Lâm Y em đổi cho bạn khác giùm cô...."

"Sao thế ạ?"

"Lâm Y con bé, vừa rút học bạ chuyển trường rồi..."

เพื่อวิธีการเล่นเพิ่มโปรดดาวน์โหลดMangatoon APP!

novel PDF download
NovelToon
เปิดประตูต่างภพ
เพื่อวิธีการเล่นเพิ่มโปรดดาวน์โหลดMangatoon APP!