[ Tích...Tích...Tích...Cô đã chết, có muốn làm lại cuộc đời không.] Âm thanh lạnh băng của máy móc vang lên.
Sau khi âm thanh đó lặp lại vài lần thì cô gái nằm dưới đất mới chậm rãi lật đật bò dậy.
"Ngủ cũng không yên, ai trù trẫm chết hả. Trẫm còn rất khoẻ nha!! "Thẩm Vân Linh chậm rãi lên tiếng
[ Cô đã chết rồi! ] Hệ thống lại nói tiếp [ Không tin cô nhìn lại khuôn mặt cô xem. ]
Giờ cô mới quan sát xung quanh mình, cô đang ở trong một căn phòng ngủ ' chời, gì mà toàn màu hồng, muốn chọt mù mắt mình ghê.' cô đi lại gần chiếc gương ở bên giường ' con chó chết nào đây'.
Tính ra thì khuôn mặt này vô cùng đẹp. Nhưng không bằng một phần khuôn mặt của cô.
[ Cô đã chết rồi. ] Chấp nhận sự thật đi...[ Có muốn sống lại không? ]
" Được rồi, ngươi muốn ta làm gì" Trên đời này không ai cho không ai cái gì á, luôn có điêu dân muốn lừa ta.
Hệ thống [...] Ký chủ thẳng thắn ghê. [ Ký chủ chỉ cần hoàn thành tâm nguyện của nguyên chủ, người ngươi đang sử dụng thân thể và hoàn thành nhiệm vụ ta giao là được rồi. ]
" uk" buồn ngủ ghê. Thẩm Vân Linh lại chậm chạp bò lên giường, không chút phòng bị, thế là ngủ...
Hệ thống [...] chẳng nhẽ ký chủ không lo lắng tí nào về tình trạng của mình hiện tại sao.
Không biết qua bao lâu thì Thẩm Vân Linh mới tỉnh lại.
" Cẩu Tử, ngươi không cho ta kí ức khối thân thể này à."
[ Ta không phải là 'Cẩu Tử', ta là hệ thống tối ưu do chủ thần tạo ra đấy.] Âm thanh vốn không nghe ra cảm xúc của hệ thống giờ cũng có chút tức giận.
Đôi mắt của Thẩm Vân Linh loé lên, thì ra có người đứng sau, ta sẽ chờ xem bọn điêu dân các ngươi có ý đồ gì.
" Truyền ký ức đi"
Ngay lập tức một lượng lớn tư liệu hiện ra trong đầu cô.
Cơ thể này tên là Vân Khinh, đại tiểu thư Vân gia- một trong tứ đại gia tộc hào môn. Có vị hôn phu là Cố Thừa Trạch-Nam chính, cũng là một trong tứ đại gia tộc. Nhưng, nguyên chủ không phải là nữ chính nên tất nhiên không có được tình yêu của nam chính rồi. Cố Thừa Trạch thích một cô bé lọ lem-Nữ chính, được đặc cách vào trường học quý tộc. Sau này nguyên chủ đi lãnh hộp cơm, Vân gia bị phá sản vì ... Hãm hại nữ chính.
Sau khi tiếp nhận được cốt truyện và ký ức của nguyên chủ, Thẩm Vân Linh chỉ có suy nghĩ " cẩu huyết'
Nam chính rõ ràng có một vị hôn phu: bạch, phú, mỹ lại không thích mà lại đi thích một cô bé lọ lem.
Thẩm Vân Linh nhìn ra bên ngoài thì trời đen thui, đen thủi nên quyết định... ngủ tiếp...
Hệ thống[...] Đột nhiên phát hiện ký chủ của mình là một người cực kỳ lười @@
" Cốc... Cốc...Cốc..."
Ngủ cũng không yên, Thẩm Vân Linh bực bội mở mắt:
" Ai đấy?. "
" Thưa tiểu thư, là tôi. Đã đến lúc rời giường rồi ạ." Giọng nói trầm ấm phát ra sau cánh cửa.
"Tôi biết rồi."
_Phòng khách Vân gia_
Thẩm Vân Linh vừa bước xuống nhà thì đã suýt chút lỡ tay đánh luôn người mẹ hờ của mình. Có ai bình tĩnh nổi không khi mà vừa bước xuống thì đột nhiên có người nhào qua cơ chứ.
Đó chỉ là phản xạ tự nhiên thôi.
Hệ thống[...] Hơ hơ...có ai phản xạ tự nhiên mà ra tay đánh người như cô không.
" Con gái của mama dậy rồi à....bla bla..." Vân phu nhân vừa dắt tay Thẩm Vân Linh vào phòng ăn vừa luôn miệng bắt chuyện.
Còn Thẩm Vân Linh chỉ lo chuyên tâm thưởng thức buổi sáng đẹp mắt của mình, câu được câu mất tiếp lời.
Thẩm Vân Linh đang trên dường đi vào phòng học thì hệ thống đột nhiên lên tiếng:
[ Nguyện vọng của nguyên chủ: Bảo vệ Vân gia, trả thù Cao Tố Nhã - nữ phụ cũa thế giới này.]Suýt thì quên nguyên vọng của nguyên chủ.
Sở dĩ trả thù Cao Tố Nhã vì nguyên chủ tuy là vị hôn thê của nam chính nhưng cũng không tính là nữ phụ vì cô không thích nam chính. Ai biết Cao Tố Nhã phát điên cái gì cho người bắt cóc nguyên chủ, còn làm nhục cô. Khi cô được cứu thì đã thân tàn ma dại rồi. Nguyên chủ còn hiểu lầm là nữ chính là người đứng sau, thế là lao vào trả thù nữ chính. Không cần phải nghĩ, nguyên chủ trực tiếp đi lãnh hộp cơm.
Một từ: Cực kỳ thảm.
Hệ thống [...] Đấy là một từ sao, hay nó có vấn đè về việc đọc chữ.
Thẩm Vân Linh không quan tâm đến mọi người trong lớp. Trực tiếp đi đến chỗ ngồi hiện tại của cô, đầu gục xuống...nhắm mắt tĩnh dưỡng.
Hệ thống [...Ký chủ, cô không thể siêng năng hơn sao. Nghĩ cách thực hiện nguyện vọng nguyên chủ đi.] Từ khi đến thế giới này, nó chỉ thấy ký chủ ăn và ngủ.
" Con mắt nào của ngươi nhìn thấy ta không siêng năng... à quên, ngươi không có mắt."
Hệ thống [...] Ký chủ như vậy sẽ mất đi ta đấy.
"Này bạn..." Hứa Đan Thuần rụt rè lên tiếng.
Sao đột nhiên nữ chính lại bắt chuyện với ta vậy. Sợ hãi-ing.
"Chuyện gì? ".
" Ak... bài tập...". Cô ấy vừa cười sao. Đẹp thật...
Sao nữ chính có vẻ sợ ta vậy nhỉ. Nhìn mặt ta thiện lương vậy mà.
Hệ thống [...] Th...thiện lương. Có phải ký chủ hiểu sai nghĩa của từ này không. Ngươi bị liệt vào sổ đen của Tinh tế mà thiện lương.
" Có bài à."
"C...có"
"Cho tớ mượn bài tập đi" Hazz, trong ký ức của nguyên chủ không có khái niệm về bài tập. Nhưng một cô bé ngoan ngoãn như ta phải cố gắng thôi.
Hệ thống [...] Nếu bệnh tự luyến của ký chủ đứng thứ hai, thì không ai dám đứng nhất.
Trong căn phòng ngủ với nội thất toàn màu trắng.
Cô gái mặc bộ lễ phục trễ vai màu đỏ rượu, với đường cắt lên trên đùi, khoe khéo đôi chân dài và làn da trắng như tuyết của cô.
Không ai khác, đây là Thẩm Vân Linh.
Sau vài ngày chỉ ăn, ngủ, học. Thì cô đã bị bắt tham gia yến tiệc mừng 18 tuổi của Lam gia đại tiểu thư. Vốn định không đi rồi, thì hệ thống đột nhiên phát nhiệm vụ phải tham gia yến tiệc thế là hai chữ "không đi" đã đến bên miệng đành phải nuốt về.
____Ngoài lề___
Vân Linh: "Chắc trẫm vui, phí mất một buổi của trẫm vào những thứ vô bổ. Còn không bằng đi ngủ...bla bla... "
Mẹ tác giả: " Chắc nó đang bực vì không được ngủ đấy. Nhưng không sao, ta sẽ cho con ta ( Thẩm Vân Linh) một cục nợ... À nhầm một bất ngờ lớn...Ôhôhô... Ta thật là tốt bụng. Hô...Hô...
Vân Linh trợn trắng mắt: "Vâng, má tốt bụng quá đi. Cho con một cục nợ (@_@).
Nguời nào đó:"Hu...hu...Bảo bối không thương ta nữa rồi, bảo bối xem ta là cục nợ, ta khóc cho nàng xem...hu...hu"
Mẹ tác giả:"...Giả tạo." (#_# !)
Người nào đó:"kệ ta."
__Trở về với hiện thực__
" Tiểu thư, đến nơi rồi." Tài xế nói với Thẩm Vân Linh đang nhắm mắt phái sau.
Cô bước xuống với hộp quà trên tay.
Lam gia tuy không bằng gia tộc nguyên chủ nhưng cũng là một gia tộc lâu đời có máu mặ. Người đến cũng rất nhiều. Lúc Thâm Vân Linh vào thì thấy nam chính mặc bộ vest đen đang nói chuyện với một nhóm người.
Cô cũng không quan tâm lắm, đi đến một góc khuất, đứng nhâm nhi ly rượu trong tay.
Lúc cô đang chuẩn bị chuồn về thì đột nhiên có cô gái ngã về phía cô.
Thẩm Vân Linh vội vàng tránh sang một bên.
"Choang..."
Cô gái kia ngã xuống làm cho ly rượu trên tay cô ta rợi vỡ, rượu văng ra làm ướt một góc váy của Thẩm Vân Linh.
Thẩm Vân Linh:"..." Đứng không cũng xảy ra chuyện, không còn cách nào khác cô đành bỏ ly rượu xuống. Đi xử lý chiếc váy của mình.
Lúc cô quay lại, Cầm ly rượu lên, đưa lên mũi ngửi.
Quả nhiên...Nụ cười trên môi Thẩm Vân Linh càng sâu hơn, cô cầm ly rượu lắc lắc.
" Cô có muốn biết là ai làm không?".
Thẩm Vân Linh quay về phía giọng nói đó. Là một cô gái rất xinh đẹp, cô mặc một bộ lễ phục màu trắng. Khí chất khác hẳn với cô.
"Không muốn biết! ".
Cô gái kia bĩu môi:" Đúng là không thú vị...Là Cao Tố Nhã làm." Nói xong cô ta quay đầu bỏ đi.
Ai biết cô ta nói có thật không, không thể tin lời ngươi lạ.
Thẩm Vân Linh lười biếng dựa vào tường. Nhìn cô như một con mèo ba tư biến nhác.
Nhưng khi nhìn thấy Cao Tố Nhã đi về hướng nhà vệ sinh thì cô vẫn nhấc chân đi theo.
Lúc cô ta đang rửa tay thì Thẩm Vân Linh bước vào, khoá cửa lại.
Cao Tố Nhã nhìn thấy cô thì nở nụ cười thảo mai:
" Vân tiểu thư cũng đến à?".
Thẩm Vân Linh không thèm đáp lại, trực tiếp ném cô ta xuống đất:
"Dám bỏ thuốc trẫm à! Lúc ta chơi tâm cơ thì không biết ngươi đang chơi bùn ở đâu đâu."
Nói xong cô trực tiếp đánh qua.
"Tôi không có, cô đừng có vu oan cho tôi...a cứu tôi với...a...con điên này...Vân Khinh mày nhớ mặt tau đấy!"
Cô nghĩ mặt cô to lắm, mà ta phải nhớ à.
Chỉ trách nhà vệ sinh này cách âm quá tốt, người bên ngoài không nghe được tiếng gì.
Đánh đã rồi, Thẩm Vân Linh sửa lại váy. Bước ra khỏi chỗ đó, để lại Cao Tố Nhã nằm xụi lớ phía sau.
Hệ thống:[ Không phải cô nói không được tin người lạ à.]
"Ta ngứa tay được chưa."
Hệ thống:[...]
" Ngươi xoá camera đi."
Hệ thống:[ Không, ký chủ làm việc xấu rồi ta phải xử lý à, còn lâu!!]
"Không sao, cơm tù rất tốt, còn khoong cần làm nhiệm vụ."
Hệ thống:[Ta xoá được chưa. Lần sau ký chủ có thể bớt bạo lực không.]
"Dùng bạo lực rất hiệu quả."Không phải phí lời.
Veuillez télécharger l'application MangaToon pour plus d'opérations!