Chương 2: Hỏi

_ Chúng ta về thôi.

Hắn vỗ vỗ bờ mông trần của cậu, nhẹ rút cây hàng đã hơi xìu xuống ra ngoài

_ A...

Có vẻ như thứ gì đó đã chảy ra khỏi khe mông của Yoongi.

_ Daddy, con muốn đi vệ sinh...

_ Không được để chảy ra. Giữ hết ở bên trong đó cho ta.

_ Nhưng mà.....

_ Ta làm cho con.

Hắn mặc quần vào người mình nhanh chóng rồi rề rà mặc đồ lót, áo sơ mi, quần tây lên người cậu như muốn trêu ngươi.

Giống như đang trở về thời thơ bé của cậu, hắn luôn là người mặc quần áo cho cậu.

*cốc cốc cốc*

_ Vào đi.

Wendy mở cửa vào, lại thấy hắn bế hoàng tử bé của hắn theo kiểu công chúa từ tốn ra khỏi phòng.

_ Chủ tịch, bữa trưa cùng giám đốc Kang có cần xếp lại lịch khác không ạ?

_ Xếp lịch khác đi. Bây giờ cũng đã trưa rồi. Cục cưng muốn ăn gì?

_ Con muốn về...

_ Ăn đã rồi về - Hắn dừng lại – Không là ta giận con đấy.

_ Vậy con muốn ăn đồ Nhật.

_ Đồ Nhật.... Ok. Đồ Nhật theo ý con.

Hắn bế Yoongi ra khỏi trường trong vô vàn đôi mắt tò mò xen lẫn ngạc nhiên.

_ Ủa, thằng Yoongi kìa. Ai đang bế nó vậy? Nhìn quen quen ta?

_ Không phải chủ tịch tập đoàn KYN đó hả? Ổng đúng không?

_ Rồi Yoongi nó là con ổng hả?

_ Biết được? Lỡ nó không phải con ổng thì sao?

_ Rồi không phải con thì là gì mà được ổng bế ngon ơ vậy? Tình nhân hả?

_ Tao nghĩ là bao nuôi. Chứ khi không ba nó mà trẻ ngang với mấy anh lớp 12 vậy?

_ ......

*****

_ Ba... Con ăn no rồi – Yoongi nhúc nhích trên đùi hắn nãy giờ không yên, ăn được mấy miếng liền lên tiếng.

_ Ngồi yên đó. Ăn thêm cho ta.

Hắn giữ cả người Yoongi ôm chặt trên đùi. Cảnh tượng khiến nhiều người nhìn vào tò mò.

_ Ba bỏ con ra, con tự ăn được.

_ Con tự ăn được hai ba miếng sushi bé tí xíu rồi kêu no. Ta không đồng ý cái kiểu ăn uống ẩm ương đó.

Hắn ghét nhất là bỏ bữa. Là con hắn hắn càng muốn ép cho ăn nhiều hơn. Yoongi nhà hắn nhỏ nhỏ con con có một mẩu. Nuôi bao nhiêu năm, đi công tác rải rác mấy tháng thôi mà về nhà thấy còn mỗi bộ xương ốm nho ốm nhách di dộng.

Hắn xót lắm chứ đùa.

Ăn uống không mập lên thì sao mà mần thịt được.

_ Há miệng ra – Taehyung một tay cầm thìa canh, một tay giữ chặt hai tay cậu lại không cho phản kháng.

Yoongi nhăn mặt khó ở. Cậu đúng là dễ nuôi thật. Có gì ăn nấy, không đòi hỏi gì cao sang nhưng cậu ghét nhất là bị ép. Ép ăn ép mặc ép học các thứ, Yoongi ghét lắm. Ngoài cái ngủ là không bị ép cũng ngủ thôi chứ cậu không thích bị gò bó đâu.

Tch!

Mấy cái trên kia là biện hộ thôi.

Cái chính là lỗ đít của cậu đang phải níu giữ đống tinh nhầy nhụa đầy ứ kia sao cho nó không chảy ra ngoài kia kìa.

Đụ má nhà nó!

Cậu miễn cưỡng há miệng ngậm lấy thìa canh hắn cầm.

Ăn cho nhanh còn phắn chứ ngồi lâu lại sinh chuyện.

_ Bé cưng giỏi thật nha ~ Rất ngoan.

Múc thêm một thìa nữa, hắn đưa lên miệng cậu.

_ Nói a nào.

_ A...

Tiếp nhận thêm một thìa nữa.

Cứ thế cho đến khi hắn đút sạch sẽ thức ăn có trên bàn, cuối cùng hắn cũng buông lỏng tay ra để cậu thở.

_ Yoongi hôm nay ăn giỏi lắm. Có muốn thưởng không?

Hắn đang dụ cậu giống ngày bé thôi.

Hồi nhỏ thì đúng là hắn vẫn hay làm trò này để dụ cậu ăn cháo uống sữa. Lớn rồi vẫn thích đùa kiểu vậy.

_ Ba... Mình về được chưa?

_ Có về cũng được để thoát ra - Hắn thì thào - Về thôi.

_ Để con tự đi - Hắn toan bế cậu lên thì ngay lập tức cậu từ chối – Con đi được.

Taehyung mỉm cười nhẹ.

Cậu lườm hắn. Cái tên vô sỉ mất nết. Đã vậy thì cho nó chảy hết ra ngoài. Không thèm giữ nữa.

_ Đi thôi.

Hắn dùng lực bế xốc cậu lên. Muốn làm theo ý cậu đâu có đơn giản thế. Hắn đã muốn dày vò cậu thì phải dày vò đến cuối. Đâu ai lại chơi giữa chừng xong bỏ được.

_ Con không muốn bế. Bỏ con xuống. Ba bỏ con xuống – Yoongi giãy giụa – Không muốn bế đâu.

_ Ngoan. Nhiều người nhìn con lắm đấy biết  không hả.

Vẫn là phải im lặng chịu đựng tiếp.

Về nhà...

_ Con đi ngủ đây.

_ Cục cưng ngủ ngon - Hắn thả cậu xuống giường, đặt một nụ hôn nhẹ lên trán rồi ra ngoài.

Hắn vừa ra khỏi cửa, Yoongi lao ngay vào phòng tắm xả nước ầm ầm, xả luôn cả đống tinh dày vò cậu đến khó chịu kia ra theo dòng nước ấm.

_ Haizzzz....!

Tắm rửa xong xuôi, Yoongi ra ngoài cùng chiếc áo tắm trắng mềm, đầu tóc ướt sũng. Cậu mặc kệ. Phóng lên giường cùng chiếc điện thoại, Yoongi nhận được hai ba thông báo tin nhắn.

“Nay đánh bạn xong còn có người đến rước luôn à bạn, còn là ba nữa cơ đấy.”

“Tao biết đéo gì đâu. Tự nhiên nay đang chơi vui bị phát hiện xong lên ngồi với thằng hiệu trưởng dê già kia. Rồi ba tao đến.”

“Còn được bế lên như công chúa ấy nhở..."

“Mày quan tâm cái đó?”

“Chủ đề hot của trường trong nay mai mà chả quan tâm. Bọn lắm chuyện kia nó đồn nói Min Yoongi có ba đẹp trai trẻ trung cao to...vv..., rồi mày éo phải con ổng mà là người tình của ổng....” – Jimin thuật lại câu chuyện dông dài của thiên hạ.

“Đéo gì?”

“Còn không phải. Lúc mày bị ba mày nẫng ra con Audi có khác mẹ gì ngôn tình đâu mà hỏi.”

“Người tình là cái quần gì? Tao con ổng mà?”

“Không biết. Tụi nó đồn nhau lên vậy khắp trường rồi. Thời tới cản không kịp.”

“Con mẹ mày chứ mà cản không kịp. Để tao gặp mày ngày mai thì coi chừng. Bạn bè như cái loz.”

“Ủa rồi chửi tao? Cha con mày tình cảm trắng trợn vl ra cho bàn dân thiên hạ nó thấy. Ngay giữa cái trường chứ có phải ai phát hiện ra bí mật đâu mà quạu với tao?”

“Rồi sao? Ổng bế tao thôi mà đồn thành người tình? Thiểu năng à? Mày còn không nói giúp tao thì thôi. Kể tao nghe làm gì?”

“Nghe để biết mai lên vặn cổ nó kiểu gì mà không bị phát hiện ấy.”

“ Tao đéo quan tâm.”

Cậu trượt dài xuống đống gối mềm, đôi mắt lim dim.

Yoongi tắt điện thoại, theo đà nhắm mắt ngủ luôn.

*****

8 giờ tối _ Gangnam

_ Cục cưng....

_ Ưm.... Con buồn ngủ lắm. Hông muốn dậy đâu...– Yoongi nhăn mặt vì giọng nói trầm thấp đang phả bên tai.

_ Dậy ăn tối rồi ngủ tiếp. Không ăn là không ngoan.

_ Con ăn rồi mà....

_ Đó là ăn trưa. Bây giờ ăn tối.

_ Hông...ăn..... - Cậu quay lưng lại, co mình vào trong chăn, lọt thỏm vào đống gối y như chú mèo con.

_ Cục cưng... - Hắn đưa bàn tay lạnh toát vào lưng cậu – Ta ăn con thay bữa tối. Con chịu không?

Cậu im lặng không đáp. Nhăn nhó ngồi dậy, Yoongi vò mái tóc trắng rối xù lên.

_ Con ăn. Vậy là được chứ gì...?

_ Xuống nào.

Không thèm thay quần áo, cậu cứ thế lê thân xuống phòng bếp. Áo tắm rộng thùng thình cứ hơi một chút là lại trượt khỏi vai cậu, lộ ra xương quai xanh cùng bờ vai gầy trắng nõn nuột nà. Yoongi chả quan tâm. Ăn xong nhanh còn đi ngủ nữa. Thay làm gì, trước sau gì chả đi ngủ.

_ Yoongi, nói a đi.

Lại cái trò này.

_ A....

Ỉu xìu ngồi trong lòng hắn trước mặt gia nhân, cậu lười biếng há miệng, chả biết hắn đút cho mình cái gì vào mồm.

_ Hôm nay ai ăn hiếp con?

_ Cha Gi Hun.

_ Nó lớp mấy?

_ Lớp 11.

_ Sao nó lại ăn hiếp con?

_ Không biết.

_ Nó gây với con trước hay ai?

Yoongi cắn môi, tỏ rõ thái độ mất kiên nhẫn.

_ Giám đốc bệnh viện Gangnam gọi cho ta mắng vốn kia kìa. Ông ta là bố của Cha Gi Hun đấy. Cưng khó chịu gì với ta? Hửm? – Hắn luồn tay qua eo cậu, giật mạnh một lực khiến cậu ép chặt vào hắn.

_ Ba tin nó hơn tin con? – Yoongi không ngại nhìn thẳng vào mắt Taehyung, hai tay vòng qua cổ hắn một cách hờ hững – Không tin cũng được. Ba muốn làm gì thì làm. Con không đi học nữa là xong – Cậu đẩy bàn tay giữ ở eo mình ra, đứng dậy nhấc ly rượu vang kia lên nốc một hơi rồi đi thẳng.

Dõi theo từng hành động của Yoongi, hắn tự rót cho mình một ly rượu khác, giễu cợt.

Hắn chiều hư con hắn rồi thì phải?

..._TH.M_...

Episodes

Download

Like this story? Download the app to keep your reading history.
Download

Bonus

New users downloading the APP can read 10 episodes for free

Receive
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download NovelToon APP on App Store and Google Play