Tôi nhìn anh… như nhìn một người xa lạ.
Anh bước vào phòng, cười dịu dàng, mang theo ly cacao nóng. Nhưng tôi lùi lại. Tay siết chặt góc chăn.
– Em... xin lỗi, em không biết anh là ai…
Anh khựng lại. Ánh mắt vụt tối. Nhưng ngay sau đó, vẫn là nụ cười quen thuộc:
– Không sao. Anh là An. Chúng ta từng yêu nhau.
– Em không cần nhớ. Em chỉ cần biết, hôm nay… anh vẫn ở đây.
Tôi thấy mình thật tệ.
Tôi không ghét anh. Tôi chỉ sợ. Sợ cảm giác có một người từng quan trọng với mình… nhưng mình chẳng còn chút gì để níu.
Tôi từng nghe đâu đó:
"Mất trí nhớ không đáng sợ bằng việc người khác vẫn còn yêu mình… dù mình chẳng còn gì để đáp lại."
Tôi lén đọc cuốn nhật ký anh đặt trên bàn.
Trang gần cuối viết:
“Hôm nay, em tránh tay anh. Như chạm vào lửa. Nhưng anh không trách. Vì nếu em quên, thì anh nhớ… là đủ.”
“Em đã quên anh rồi. Lần này… thật rồi. Nhưng anh vẫn sẽ ở lại, cho đến khi ngay cả việc em quên anh… em cũng không nhớ nữa.”
Tôi bật khóc, lặng lẽ.
Tôi không biết mình đã từng yêu người này nhiều đến đâu. Nhưng có điều gì đó sâu thẳm… muốn được yêu lại lần nữa. Dù chỉ là từ đầu.
***Download NovelToon to enjoy a better reading experience!***
Updated 30 Episodes
Comments