Anh gọi chiếc hộp ấy là “Hộp của em và anh”.
Nó không lớn. Là một chiếc hộp gỗ nhỏ, màu cánh gián, đã hơi trầy xước ở góc. Anh đặt nó lên bàn, giữa ánh nắng chiều len qua rèm cửa, rồi nhẹ nhàng mở ra – như thể đang mở một phần ký ức của chính mình.
Tôi nhìn. Lạ lẫm. Nhưng lại thấy tim mình run lên rất khẽ.
Trong đó có gì?
Một cặp vé xem phim – gấp đôi, đã bạc màu. Anh nói:
– Bộ phim đầu tiên chúng ta xem chung. Em ghét nó vì đoạn kết đau lòng. Nhưng em vẫn khóc… trên vai anh.
Một bức ảnh polaroid – chụp mờ, không nét. Nhưng tôi thấy một cô gái trong ảnh đang cười rất tươi. Ánh mắt cô ấy hướng về một chàng trai đứng phía sau, nắm tay cô qua vai.
Tôi hỏi nhỏ:
– Là… em thật sao?
Anh không trả lời. Chỉ gật đầu, mắt lấp lánh như sắp rơi nước.
Một mẩu giấy ghi tay:
"Mình từng yêu nhau rất nhiều. Hãy tin điều đó."
Dòng chữ run, như được viết trong một ngày nào đó – lúc tôi còn nhớ, còn yêu, còn là “tôi của ngày ấy”.
Và cuối cùng… là một bức thư dài, gấp đôi.
“Nếu một ngày em không còn nhớ gì… Thì đây là bằng chứng: Có một người từng yêu em, từng được em yêu đến tận cùng.”
“Em đừng cố gắng nhớ. Chỉ cần tin rằng: Đã có một đoạn thời gian, em từng sống thật vui, thật thật lòng. Và người ở cạnh em… là anh.”
Tôi bật khóc.
Tôi không nhớ bất kỳ điều gì trong chiếc hộp đó. Nhưng trái tim tôi… đau như thể nó vừa mất thứ gì rất lớn.
"Bạn đọc free mà, tiếc gì 1 tim và 1 comment cho tác giả nghèo khó này 😭👇"
***Download NovelToon to enjoy a better reading experience!***
Updated 30 Episodes
Comments