Chapter 10: (Vietnamese) An intruder

Hiện tại trên tàu Going Luffy.

-Oi Robin, cô đang đọc gì thế?.- Luffy đi ra từ trong phòng ngủ nam.

-Là câu chuyện John Davy, cậu chắc cũng biết ông ta, ông ta là tên hải tặc bị nguyền rủa. (Ở arc Long Ring Long island, John Davy là trò thách đố của băng Mũ Rơm với băng Foxy)

-Đàn anh Luffy! Chào buổi sáng, em sẽ đi dọn bữa sáng cho anh ngay đây.

Sau khi Bartolomeo đi mất, Robin mới mỉm cười nhìn hai người cùng Zoro và Ussop vừa trở lại từ phòng ăn. 'Hình như thiếu mất Franky'. Jo thầm nghĩ, đột nhiên một ánh mắt sắc lẹm lướt qua. Franky đã ở sau lưng Jo từ lâu, thân hình to lớn đi kèm với luồng sát khí kì lạ khiến Jo giật mình. Nào ngờ.

-Super! Cậu nghỉ ngơi đi, để con tàu này lại cho tôi, tôi sẽ giúp cậu lái nó.- Franky dùng tay cái nhấc chiếc kính râm của mình lên làm động tác ngầu lòi nhìn Jo.- Làm sao chúng tôi có thể tiệc tùng mà một thuyền viên phải làm hết mọi thứ cơ chứ, super.

Jo cũng hoảng hốt, chưa hiểu chuyện gì nhưng cũng nhanh chóng cúi đầu thể hiện sự cảm kích rồi tiến lại về phía băng mũ rơm. Luffy nhanh chóng nhận ra người lái tàu khiến cho Bellamy vui liền tiến lại ôm cổ bá vai Jo.

- Ra là cậu. Tôi có rất nhiều chuyện muốn hỏi....

Jo chỉ mỉm cười nhẹ, sau đó lấy ra một cuốn sổ phác họa rồi bắt đầu viết lời giới thiệu của mình lên trên đó. "Chào buổi sáng đàn anh, đàn chị. Em là Jo, em có thể nghe được mọi người nói nhưng không thể trả lời lại. Xin hãy giúp đỡ em nhiều hơn."

-Nhưng không phải cậu là gác đêm sao, nếu lỡ có chuyện gì thì sao cậu có thể thông báo cho đồng đội.- Zoro nằm ngả người vào thành thuyền nói chuyện với Jo, lát sau Jo đưa ra hình vẽ cái chuông cho Zoro xem.- Ra là vậy.

-Wa, cậu ta vẽ nhanh thật đấy. Cuốn sổ này cũng có khá nhiều hình vẽ trước đó thì phải, có thể cho chúng tôi xem không.- Ussop để ý thấy cuốn sổ của Jo.

Jo cũng không ngần ngại mà đưa cho mọi người xem những bức phác họa và bức vẽ trước đó của Jo. Có bức họa chân dung của các thành viên trong băng Barto club, có bức phác họa của bữa tiệc ngày hôm qua, ngoài ra còn có nhiều gương mặt khác. Trong số đó Luffy có nhận ra hai khuôn mặt quen thuộc.

-Đây là Ace và Sabo, họ là người quen của cậu sao?- Jo gật đầu trước câu hỏi của Luffy. Sau đó nó nhanh chóng lật mặt sau của bức chân dung lại, mặt còn lại của tờ giấy ghi lại tên, ngày tháng gặp mặt và câu chuyện của cả Ace và Sabo.

-Ể, ra là cậu gặp Ace ở Lulucia sao? Lúc đó anh ấy thế nào?- Jo vui vẻ viết lại câu chuyện ở Lulucia cho mọi người.- Thật vậy sao? Tôi hiểu rồi . Ya ha ha ha. Anh ấy vẫn mãi không thay đổi nhỉ?

-Còn Sabo, trong này có viết tên của cậu ấy là Viêm Đế, và cậu đã gặp cậu ta ở Dressrosa, tức là vài ngày trước sao.- Ussop tỉ mỉ hỏi Jo. Cũng đúng thôi, bức họa của Ace là khi cả hai cùng uống rượu đêm, còn Sabo là bức họa khi anh ta đang ra đòn quyết định với Jesus Burgess, sự sắc lạnh trong ánh mắt ấy, đến cả người xem còn nhận thấy được. Jo cũng chỉ gật đầu, sau đó đưa tới mảnh giấy viết "là anh ấy đã cứu người dân Dressrosa khỏi Jesus Burgess.

-Ra là vậy, quả là Sabo.- Luffy có vẻ vui mừng khi nhìn thấy một bức họa mới.- Ôi Zoro, đây là cậu nè!

Zoro giật nảy mình cầm lấy bức chân dung, hình vẽ là khi anh đang cao hứng uống rượu với team đồng minh. Còn lời tự thuật đằng sau, "Zoro, kiếm sĩ phái tam kiếm, thành viên băng hải tặc mũ rơm. Có thể sẽ trở thành tay kiếm số một thế giới."

-Hứ, ta thích cậu ta rồi đó.

-Tôi cũng có.- Luffy nhanh nhẩu đọc lời thuật mặt sau.- "Thuyền trưởng băng mũ rơm, một người có ý chí mạnh mẽ và sẽ nắm trong tay quyền lực lớn sau này." Trời ạ, cậu nói quá rồi, tôi không đến mức đó đâu.

Cả băng mũ rơm đều có cùng một suy nghĩ về hành động của Luffy "thích muốn chết mà bày đặt." Jo cũng cười khoái chí, sau đó đưa từng người bức họa. Cùng một tờ giấy nhắn, "tặng mọi người."

-Ara ara, cảm ơn nhiều, tôi có thắc mắc, sao cậu phải vẽ mặt tất cả mọi người lại vậy?- Robin tỉ mỉ cất bức họa vào cuốn sách. Cùng lúc đó, Jo cũng đưa tới tờ giấy giải thích. "Tôi từng bị bệnh mất trí nhớ, trí nhớ của tôi sẽ biến mất sau một ngày, nên đây là thói quen của tôi. Để tôi không thể quên hành trình của mình."

-Mà, bỏ qa chuyện đó đi, tôi nghe nói cậu uống rất được, muốn uống thi với tôi không?- Zoro bá vai Jo, ngỏ ý thách đấu.

Going Luffy hôm nay thật rộn rã. Từ góc nhìn của Law từ phòng ăn, có thể thấy Zoro và Jo đang liên tục nâng ly và uống cạn. Lúc này Bartolomeo nhanh nhảu mang một đĩa thịt đầy ắp ra boong tàu, hắn có vẻ rất hào hứng khi thấy Jo và Zoro đang nhậu say. Thấy vậy Law cũng theo sau.

Trên boong tàu, lúc này Jo đã gần như tới giới hạn của mình. Nở một nụ cười ngu ngơ, nó giơ tay ra vẻ đầu hàng. Sau đó, thủy thủ đoàn, tất cả đều vây quanh Jo như chờ xem một kì tích. Chỉ thấy từ đâu đó có những tiếng nói vang vọng.

"Đồ ngốc! Cậu yếu lắm. Vậy đó là lời hứa của chúng ta!"- Zoro ngơ ngác bởi giọng nói của Kuina trong đầu mình.

"Nghe kĩ đây Robin, hiện tại cháu có thể đang một mình, nhưng sẽ có ngày cháu sẽ tìm được cho mình những người đồng đội. Biển cả rộng lớn kia, không ai phải chịu cô đơn cả, cháu sẽ tìm thấy những người đồng đội sẵn sàng bảo vệ cháu."- Robin khẽ gọi tên Saul

-Là năng lực của Jo, huhuhu, mọi người ơi tôi nhớ mọi người quá.- Thuyền viên 1.

-Bà ơi, cháu nhớ bà lắm.- Thuyền viên 2.

"Cha con sẽ không trở lại đâu, nhưng con biết không, mẹ vẫn tự hào vì mẹ

đã cưới cha con. Hãy trở thành một chiến binh dũng cảm như cha con"- Usopp bật khóc khi nghe thấy giọng của mẹ mình.- Mẹ ơi\~\~\~\~

"Từ giờ chúng ta là anh em."- Luffy trợn tròn mắt và tìm kiếm bóng dáng của Ace và Sabo.

"Law, anh chắc nhóc không muốn ở bên cạnh tên ngốc lúc nào cũng khiến nhóc nhớ lại quá khứ đau khổ. Nhưng nhóc vẫn chỉ là một đứa bé, rồi khi nghe nhóc nói "ta sẽ chết sớm" thật tàn nhẫn! Nhóc đã đâm anh, nhưng anh nào có đau đớn gì, người đau khổ là nhóc đó. Tội nghiệp nhóc!"- Dù đây là lần thứ hai chứng kiến sức mạnh của Jo, Law vẫn không kìm nén được cảm xúc khi nghe lại lời nói của Corazon.

Jo mỉm cười thật tươi. "Vợ à, cảm ơn em đã yêu anh." Sau đó lăn quay ra sàn và ngủ. Mọi thanh âm cũng đều biến mất.

Chập xế chiều

Jo đột nhiên tỉnh dậy, đấu với sâu rượu Zoro đúng là một quyết định sai lầm.

-Cậu dậy rồi sao?- Robin gập cuốn sách lại, Jo nhìn quanh, đây là gian phòng khách dành cho băng mũ rơm.- Tôi có chuyện muốn hỏi.

Hai năm trước. Ở Baltigo, nơi đóng quân của quân cách mạng. Việc tham mưu trưởng gục ngã sau khi đọc một thời báo đã khiến toàn quân hoang mang. Robin sau khi nghe về vụ việc cũng tìm hiểu tình hình và tìm ra được mấu chốt vấn đề. Tờ báo mà Sabo đã đọc, bức hoạ trên báo được truyền một năng lực đặc biệt, khiến người đọc nghe thấy một giọng nói thoảng qua.

-May mắn cho tôi, quân cách mạng trữ một lượng lớn thời báo ngày hôm đó, vì âm thanh đó chỉ có người đầu tiên mở báo và nhìn thấy bức hoạ mới nghe được. Người sử dụng sức mạnh này có lẽ sẽ phải trả một cái giá lớn để có thể truyền giọng của mình vào số lượng thời báo như thế. Người đó là cậu, đúng chứ?

'Đúng, là do tôi làm.' Việc tích hợp năng lượng vào một sự vật cần vật chủ lưu truyền (tương tự như việc Big Mom lấy tuổi thọ để đưa sự sống cho đồ vật), vật chủ ở đây chính là giọng nói. Những lần nói chuyện của Jo vừa qua thực ra là đều là xài năng lực của mình để cho mọi người nghe thấy suy nghĩ của cô.

-Có vẻ như giọng nói đó là của Ace, nguyên văn lời nói đó là....

-"Tôi là Ace, cậu là Sabo, à, còn Luffy nữa, chúng ta đã cùng uống sake nên dù cậu cho bọn tôi là gánh nặng, chúng ta mãi mãi là anh em." Đây là lời nhắn của anh ấy cho Sabo đã được tôi ghi lại Lulucia. Đây, là điều cuối cùng tôi có thể làm cho người bạn của mình.

Jo khẽ nấc, do từng là tay tình báo của Morgan, Jo đã đề nghị viết bản tin đó, bản tin khó viết nhất đời cô. Phải mất một khoảng thời gian sau đó, Jo mới nhận ra một viên trân châu nữa đã xuất hiện, cô không biết nhiệm vụ là gì, và cũng không biết nó liên quan đến ai, chỉ biết chính bản tin đó đã mang lại viên trân châu này.

-Hai năm trước, ở Baltigo đã ghi nhận một vụ đột nhập, kẻ đột nhập đã thiêu rụi một nửa gian phòng bếp mà không lấy đi bất cứ thứ gì. Ngoài ra hắn ta còn để lại một lá cờ đen có chữ cái ASL và ba chiếc li uống rượu đỏ. Khi đội quân phát hiện, lá cờ đã bị thiêu rụi nhưng ba chiếc li đã được Sabo giữ lại dù chúng khiến cậu ta cảm thấy đau đầu.- Hai dòng lệ của Jo tuôn rơi khi nghe Robin kể lại mọi thứ.- Ace đã ghé qua căn cứ cách mạng khi Sabo đang ra ngoài làm nhiệm vụ. Dù lúc đó Sabo vẫn chưa hồi phục lại kí ức nhưng cậu ta phần nào nhận ra người đột nhập nên quân cách mạng đã không làm lớn chuyện.

Jo khóc nức nở, và cô không hề phát ra một thanh âm nào, cả căn phòng chỉ có còn tiếng nước mắt rơi lã chã trên sàn. Năm đó Jo đã đưa log pose vĩnh cửu của Baltigo với hi vọng Ace và Sabo có thể gặp được nhau. Dù rằng họ vẫn chưa thể tận mắt gặp nhau, nhưng Ace luôn biết anh em của mình vẫn bình an. "Ace, yên nghỉ nhé!"

Trong phòng ăn

-Franky đâu?- Luffy nhồm nhoàm miếng thịt của mình.

-Super! Mình sẽ giữ tay lái cho tới khi cậu ta trở lại.

Download

Like this story? Download the app to keep your reading history.
Download

Bonus

New users downloading the APP can read 10 episodes for free

Receive
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play