(Fun fact: Ace và thuyền phó băng Spade của anh đã cùng ăn trái Mera mera no mi nhưng Ace là người có sức mạnh, còn với Deuce, nó là một thứ trái cây có vị dở tệ. / Ace and his first mate, Deuce of pirate Spade had shared the devil fruit Mera mera no mi but Ace was the only one who got the power as for Deuce, it was simply a tasteless fruit.)
Một ngày mới trên quốc đảo Lulucia, trang trại bò sữa của cô bé Moda hôm nay tự nhiên ồn ào lạ thường. Chỉ thấy Ace đang cật lực làm việc đồng áng.
-Ya ya ya ya ya.
'Trời đất ơi, cậu ta vắt sữa như vậy, có làm chết bò không ta? Mà thôi, mình sẽ bắt anh ấy đền bù nếu chuyện đó xảy ra.' Jo tiếp tục thản nhiên làm bữa sáng. Trang trại có sữa thật chất lượng, nấu gì cũng ngon.
Moda cùng Ace từ trang trại về mang theo rất nhiều bình sữa. Ánh mắt Ace lóng lánh hình hai tảng thịt.
-Thịt nướng!- Một bàn tiệc thịnh soạn chất đầy cái bàn. Điểm nhấn chính là đĩa thịt nướng thơm nghi ngút chất thật cao. Khẩu phần nhìn giống như dành cho 10 người.
-Sáng sớm mà chị làm thịnh soạn và nhiều quá, ba chúng ta có thể ăn hết không...-Moda chợt nhìn qua Ace ở bên cạnh, sau đó tâm trạng không còn lo lắng nữa mà thản nhiên hỏi. - Liệu chị có nấu đủ không nhỉ?
-Đừng lo, chị nấu nhiều lắm. Mọi người ăn nhiều lên.- Jo đưa cho Moda và Ace hai hộp bento ba tầng.- Chị phải đi sớm, đến tối mới về, đây là cơm trưa của hai người. Vậy nhé chị đi đây.
'Nếu đúng như tình báo của Morgan, người tự xưng là mình tới từ thế giới bên ngoài truyện tranh đang ở bên kia của ngọn núi này. Nếu mình gặp người đó, biết đâu mình có thể tìm được đường về nhà.' Thoát ra khỏi suy nghĩ của mình, Jo đã tới được nơi cần tới. Đó là một ngôi nhà hình nấm xinh xắn có hàng cây tầm xuân. Nhẹ nhàng gõ cửa, đáp lại là tiếng nói của một cô bé nhỏ.
-Cô là Josephine?- Một cô gái trẻ tầm 20 tuổi ra mở cửa, cô là một người xinh đẹp với mái tóc hạt dẻ suôn mượt, thân hình nóng bỏng với nụ cười thân thiện.- Mời vào. Cô tới từ năm bao nhiêu?
Jo sững sờ.- Tôi gặp tai nạn năm 2022 ở thế giới thực. Và sinh ra 1507 ở đây.
Omiya lặng lẽ nhìn Jo.- Tôi sống ở thế giới hiện đại năm 2008. Và tái sinh năm 1499. Sự tái sinh không có quy luật cố định về thời gian.- Rít một hơi thuốc thật sâu. Omiya nói tiếp.- Cô đến tìm tôi, tức là cô muốn trở về thế giới hiện đại? Cô may mắn đấy. Tôi không muốn trở về thế giới hiện đại nữa.
Omiya lục trong tủ ra một quả cầu thuỷ tinh to bằng bàn tay cùng với hai viên trân châu đen. - Nếu cô muốn trở lại thế giới của mình, cô phải làm theo những gì quả cầu này yêu cầu, và thu thập đủ 10 viên trân châu. Hai viên này, tặng cô.
Khoảnh khắc Jo nhận lấy quả cầu, ánh sáng chói loá từ quả cầu hiện ra cùng với một viên trân châu đen.
-Chà, nhiệm vụ hoàn thành rồi thì phải. Hãy cứu vớt người mang trong mình sự căm hờn của biển cả. Đó là nhiệm vụ vừa rồi. Hình như là cô đã cứu mạng một ai đó.
Jo trầm ngâm.- Cô thật sự không muốn trở về thế giới hiện đại?
-Tôi không giống cô, cô có lí do để trở về, còn tôi có lí do để ở lại.- Omiya cười hiền hoà sau đó chạy đến chiếc cũi trong góc nhà.
- Cảm ơn cô. Tôi nhất định sẽ sử dụng nó thật tốt.- Jo cầm lấy mọi thứ sau đó để lại phần bento mình chuẩn bị và rời đi.
Omiya và Jo không phải người duy nhất tới từ thế giới bên ngoài. Omiya đã gặp nhiều người và cũng cộng tác với vài người để có thể thu thập trân châu để trở về. Có điều, xuyên suốt hành trình, chỉ có một người quay lại. Không phải vì nhiệm vụ được đưa ra quá khó. Họ chỉ là tìm được lí do để ở lại, vả lại, sâu trong tâm trí họ, họ sợ hãi việc quay về, sợ hãi việc khi trở về, người thân và lí do họ trở về đã không còn kiên nhẫn chờ đợi họ nữa; trên hết họ sợ phải đối diện với thực tế, đối diện với việc trở lại thế giới đầy rẫy bất công và bất hạnh khiến họ chùn bước.
'Để xem, "Này kẻ đã được gọi tên bởi sự hận thù của biển cả, hãy tìm ta ở nơi ngươi chẳng thể ngờ và làm bá chủ thanh âm".'
-Cô có cái gì thế?
-Quả cầu.
.....
-Má ơi.
Jo ôm lấy lồng ngực sắp lọt ra ngoài vì sự xuất hiện đột ngột của Ace. -Chuyện gì vậy chứ? Cô thật là nhát gan! Mà cô xong việc rồi chứ?- Ace tít mắt hỏi, như chỉ đợi Jo gật đầu anh liền đưa tới một con gấu túi cao ba mét. (loài gấu này có túi giống kangaroo)
-Đây là cái gì?- Jo xanh mặt hỏi.
Sau khi nghe Ace nói đây là bữa tối của họ, Jo đã không ngần ngại cho Ace một quyền sau đó nhanh chóng kiểm tra xem gấu túi con có còn khoẻ mạnh không. Đột nhiên bên trong chiếc túi có một cái rương gỗ nhỏ. Sau khi cưỡng ép Ace thả gấu túi đi, cả hai người mở rương báu ra. Có vẻ là một trái ác quỷ có vẻ ngoài trắng như bông gòn.
'Hình như là trái ác quỷ mà quả cầu nói đến. Nếu là bá chủ thanh âm thì có lẽ là sẽ giống trái của Rossinante Donquixote.'
-Nó là cái gì vậy?
-Là trái Nagi nagi no mi. - Jo đáp lời Ace sau đó ăn trái ác quỷ ấy. 'Mùi vịdở kinh khủng' Jo ngắm hai bàn tay mình, và chưa cảm thấy sự thay đổi gì. Có điều quả cầu của nó lại loé sáng lần nữa, thêm 1 viên trân châu hiện ra. 'Ôi Ace, cậu là ngôi sao may mắn của tôi.'- Về thôi, tôi sẽ làm thịt heo rừng cho cậu.
-Tuyệt vời!
***Download NovelToon to enjoy a better reading experience!***
Updated 24 Episodes
Comments