Chương 2-Thế giới 1:Lọ Lem Muốn Làm Công Chúa(1)

Đôi mắt cô từ từ hé mở nhìn trần nhà màu trắng, căn phòng rộng lớn nhưng chỉ một tông màu chính. Cô dần ngồi dậy dựa vào thành giường, ngước nhìn căn phòng mà ngơ ngác.

" Này! Cốt truyện là gì? "

[Đây chính là bộ truyện ký chủ viết lúc còn sống đó]

"Nếu là bộ truyện ta viết,chẳng phải sẽ dễ dàng hơn sao"

Đây là truyện thể loại np,kể về cô nàng Lọ Lem Tô San San và dàn harem của cô ta.Nữ chính từ nhỏ đã mồ côi cha mẹ,sống lưu lạc ngoài đường.Vào một lần gặp nam chủ thứ 1 Mộc Hà Dương-cũng là anh nuôi của nguyên chủ đưa về làm người hầu ở Mộc gia.Mặc dù là người hầu nhưng lại không phải làm bất cứ việc nặng gì,còn được học ở trường thiết kế nổi tiếng S&T,sau đó lọt vào tầm mắt của 4 vị vương tử.Nam9 nảy sinh hứng thú với nữ9 và dần tìm hiểu rồi yêu nhau.Nguyên chủ tên là Mộc Lạc Hi,xinh đẹp,thông minh và được cưng chiều từ nhỏ nhưng lại si mê các nam chủ.và bày mưu hãm hại nữ chủ.Sau này chết thảm...Di nguyện của nguyên chủ là phụng dưỡng mẹ mình thật tốt, trả lại ân oán tình thù với nam nữ chủ.

"Này hệ thống,bây giờ ta đang ở đâu?"

[Hiện tại ký chủ đang đi du học ở Paris,3 ngày nữa mới về]

"Được,bây giờ ta liền đi đặt vé máy bay về nước"

[Ký chủ về sớm như vậy làm gì ]Hệ thống thắc mắc hỏi.

"Về sớm để chơi với nữ chính"

[...]

"Khoan đã,nếu đây là bộ thanh xuân vườn trường thì chẳng phải ta sẽ phải đi học hay sao"

[Đúng vậy]

"Không được...Ta đã 23 tuổi rồi,nếu đi học ta sẽ chết mất...AAA"

[Không được cũng phải được,ta sẽ mở cánh cửa dịch chuyển không gian để cô về nước ngay lập tức.Còn nữa,không phải cô rất thông minh hay sao,đi học chẳng phải rất tốt sao?]

"Đúng rồi ha,thanks hệ thống,ta về đây"

Cô nói rồi bước qua cánh cửa.Ngay tức khắc,cô xuất hiện trước một ngôi biệt thự lộng lẫy,cô ngước nhìn căn biệt thự nguy nga to lớn trước mặt mà cảm thán:

-Woww,đẹp quá đi,đúng là truyện mình vẽ có khác.

Bỗng đột nhiên,giọng của một người phụ nữ vang lên:

-Tiểu...tiểu thư?Cô quay lại nơi phát ra giọng nói đó.Đó là một người phụ nữ trung niên khoảng 40,50 tuổi ; ăn mặc giản dị,tay cầm một túi đồ.Đây chính là dì Từ,người chăm sóc nguyên chủ từ bé đến lớn.

-Dì Từ,con về rồi đây.

Cô vừa nói vừa chạy lại ôm lấy dì.Lúc này trên mặt dì Từ không giấu nổi sự vui mừng

-Tiểu Hi,con mau vào nhà đi.

***

'Choang!!!'

Cô vừa bước vào phòng khách liền nghe thấy tiếng đổ vỡ không khỏi giật mình.Sau đó lại là tiếng trách móc của dì Từ:

-San San,cô đang làm gì thế?

''...''

"Hệ thống,nữ chính vừa làm trò gì vậy?"

[Nữ chính vừa làm vỡ bình hoa mà cô tặng cho phu nhân trong ngày sinh nhật]

"Hay rồi đây''

" Nếu như ta làm gì nữ9. Vậy có sao không? "

[ À ờ... Đây là trường hợp đặc biệt. Nguyên chủ khi chết vốn muốn trả lại ân oán tình thù cho nam nữ9. Chứ không nói là làm như thế nào. Ký chủ có thể, nhưng không được phép giết nữ9 ]

" Hử? Vậy sao? Vậy để cô ta tự chết là được mà "

***

Kết thúc nói chuyện với hệ thống,thế giới bên ngoài vẫn nghe thấy tiếng trách móc của dì Từ:

-Cô có biết chiếc bình này đắt đến mức nào không?Tiểu thư cũng vừa mới về đó.

Cô nhìn người con gái trước mắt mà khóe môi nhếch lên một nụ cười nhạt.Đây là nữ chính đại nhân sao?Cũng không xinh đẹp quá mà chỉ đến mức thanh tú,chỉ có cái dáng vẻ bạch liên hoa này hữu dụng thôi.

-Không phải tôi,là Lily cô ấy...

Khuôn mặt nước mắt đầm đìa khiến người ta thương cảm,lại giở trò này sao?

-Đã làm sai mà còn đổ tội cho người khác,phải dựa vào quy định của Mộc gia mà xử phạt.Thứ nhất,phải đền bù số tiền thiệt hại.Nếu không có tiền thì nhịn ăn ba ngày.

-Ai dám?

Cô ngước nhìn người nam nhân đang đứng trước cửa, mái tóc vàng nhạt hơi rối bồng bềnh. Đôi mắt đen sâu thẳm như đầm lầy thâm thúy, đầy xảo trá và thâm độc được chôn giấu thật sâu. Sóng mũi cao thẳng tắp. Môi bạc hơi hé ra.

-Đại soái ca!

[Này này,đó là anh trai nuôi của cô đó]

"Vậy sao?Nhưng đâu cần đẹp trai đến thế?"

[Mau tỉnh táo lại đi!]

"..."

-Hừ,đúng là tra nam,tưởng mình đẹp trai là ngon à,tại sao tôi không dám phạt cô ta?

[Cô đúng là lật mặt nhanh thật đó]

Nam nhân kia trong một vài giây liền không nói thành lời,có lẽ vì bất ngờ quá đi.Nhưng một lúc sau liền trở lại vẻ lạnh lùng,mở miệng chất vấn:

-Em gái vừa về mà không chịu chào anh hai một tiếng nào sao?

Cô cũng không thua kém,mỉa mai lại:

-Mộc thiếu đây không coi tôi là em gái,tại sao tôi phải chào anh?

Lời nói vừa thốt ra liền khiến mọi người sửng sốt.Tiểu thư luôn một tiếng "Anh hai",hai tiếng "Anh hai" bây giờ lại xưng hô là Mộc thiếu,tưởng chừng rất xa cách.Trong lòng hắn có một tia mất mát nhưng sau đó rất nhanh liền đè ép nó xuống:

-Còn nữa,đây là người của anh,cô ấy làm sai anh sẽ đền.

Hắn ta vừa nói vừa đỡ nữ chính dậy,trong đáy mắt hiện lên một tia ôn nhu.

Lạc Hi nhìn một màn trước mắt không khỏi cảm thán:

-Đúng là cảm động quá đi a! Mà chiếc bình này chỉ có một trên thế giới,cho hỏi Mộc thiếu đây định đền kiểu gì nào?

Câu nói này khiến Tô San San sửng sốt,cô ta chỉ lỡ tay làm vỡ thôi mà..Đâu nghĩ chiếc bình này quý giá như vậy?

-Tiểu Hi,con về rồi sao?

Một giọng nói hiền từ vang lên cắt ngang cuộc nói chuyện.Đó chính là mẹ của nguyên chủ.Dù nhìn bà đã hơn 40 nhưng gương mặt vẫn còn mang nét đẹp tự nhiên hiền từ. Nhất là đôi mắt khi nhìn vào cô mang theo sự kinh ngạc vui mừng khôn xiết. Cô liền chạy tới ôm chầm lấy bà:

-Mẹ,con về rồi!

Sau đó bà mới để ý ở đây đang xảy ra chuyện gì đó

-Tô San San cô lại làm gì nữa?

Cô ta cắn môi,lại tiếp tục khóc,dựa vào người Mộc Hà Dương nói:

-Dạ không..không có,Mộc tiểu thư cô ấy...

-Từ lúc nào mà đến lượt cô đổ tội cho tôi thế.

Mộc phu nhân vẫn chưa hiểu chuyện gì xảy ra,lay tay của Lạc Hi hỏi.

-Tô San San đã làm vỡ chiếc bình hoa của tiểu thư tặng phu nhân ạ.

Chưa kịp mở miệng thì Lily đã nói hết.Thực ra trong cốt truyện,nu9 không phải làm bất kỳ việc gì được sống như một tiểu thư trong Mộc gia nên sinh ra ghen ghét.Mỗi lần bị bắt nạt,nam9 của chúng ta lại ra cứu rồi càng ngày càng muốn bảo vệ nu9. Lần này chính Lily đã xô nu9 làm vỡ chiếc bình,cô biết nhưng vẫn giả ngu để mọi chuyện diễn ra.

-Thôi được rồi,lần này coi như bỏ qua,nếu có lần sau thì dựa theo quy định mà làm.

Cô ngồi hàn huyên với Mộc phu nhân một chút rồi về phòng.Vừa mở cửa bước vào phòng,cô đã thấy một cảnh tượng hết sức 'kinh dị',nữ chính nằm trên giường của cô ngủ ngon lành.Nếu là nguyên chủ thì sẽ im lặng bỏ qua,nhưng cô là Lục An Nhiên không hiền lành cho nên...Cô liền tiến tới bên giường kéo tóc cô ta ra khỏi phòng:

-AAA..Cô đang làm trò gì vậy?

Cảm giác nắm tóc của người khác đúng là dễ chịu

-Rốt cuộc đây là phòng của ai?Ai cho cô có quyền vào đây hả?

Người hầu trong nhà thấy cảnh này thì đều hả hê,chẳng có ai quan tâm cô ta như thế nào cả.Đúng lúc đó nam chủ của chúng ta đi qua,thấy cảnh này thì chạy tới hét lớn:

-Mộc Lạc Hi,còn không mau dừng lại.

Cô nghe vậy cũng chẳng dừng lại,từ trước đến giờ cô chẳng biết thương hoa tiếc ngọc là gì,vẫn tiếp tục nắm tóc cô ta.

'Chát!!!"

Không nghi ngờ gì nữa,chính là tên tra nam tát cô.23 năm chưa có ai dám tát cô vậy mà tên này dám,chán sống rồi.

"Hệ thống,mau ra đây cho ta"

[Đây,có chuyện gì?]

"Tên tra nam dám tát ta.Ngươi có loại độc nào mạnh không,loại nào mà có thể khiến người ta bị mù hoặc ăn mòn lục phủ ngũ tạng cũng được..."

[Bình tĩnh,cô không được giết hắn đâu]

"Hừ,không cần hệ thống dởm nhà mi nữa.Bổn cô nương tự lo liệu"

[...]

-Tên tra nam nhà ngươi dám đánh ta?

Trong đáy mắt cô không dấu nổi tia giận dữ,nhìn lại hắn.Lúc này,hắn mới biết mình đã làm gì,chợt thấy tội lỗi:

-Tôi không cố ý,tại cô đánh cô ấy.

'Chát!!!'

-Cái tát này trả cho việc dám đánh tôi.

'Chát!!!'

-Cái tát này trả cho việc để người khác dùng phòng tôi.

'Chát!!!'

-Còn cái này là do gọi đầy đủ tên của tôi

-Lily,cô mau cho người vứt mọi thứ cô ta chạm vào trong phòng tôi rồi đổi lại tất cả.Nói với mẹ tôi là không cần đợi tôi về ăn tối đâu.

Nói rồi cô tức giận đi ra khỏi nhà,đi thẳng tới TTTM.

Episodes

Download

Like this story? Download the app to keep your reading history.
Download

Bonus

New users downloading the APP can read 10 episodes for free

Receive
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download NovelToon APP on App Store and Google Play