Tổng Tài Daddy Kiêu Ngạo : Bảo Bối, Mami Đừng Hòng Trốn !

Tổng Tài Daddy Kiêu Ngạo : Bảo Bối, Mami Đừng Hòng Trốn !

Chương 1 : Cha Con Giáp Mặt

Sân Bay Quốc Tế.

Thành Phố Lam Thành.

Trên đường băng, chiếc máy bay màu trắng bạc đang dần hạ cánh trượt trên đường băng rồi dừng hẳn lại. Từ trong cabin, hành khách lần lượt đi xuống sân bay tỏa ra tìm thân nhân của mình.

Đi gần cuối là một người phụ nữ trẻ tuổi, mái tóc dài xinh đẹp cực kỳ, dắt theo sau lưng là một cậu nhóc 4 tuổi trắng trẻo mũm mĩm.

Không ai khác, người phụ nữ trẻ tuổi với khí chất sang trọng quý phái kia chính là Phương Vũ Yên. Cậu nhóc trắng trẻo bên cạnh chính là con trai của cô.

Sau 4 năm ở Oxford sinh con và học luật. Hôm nay, Phương Vũ Yên và con trai Phương Nhật trên đường trở về nước. Cô hiện tại đã là một luật sư có tiếng tài giỏi, năng lực xuất chúng.

Hơn 4 năm trước. Lâm Duệ, bạn trai thanh mai chúc mã của Phương Vũ Yên qua đời do tai nạn, tim của anh được hiến cho nhị thiếu gia Hoắc Thiên Thành nhà họ Hoắc. Cô khi đó đau lòng đến chết đi sống lại.

Quyết định táo bạo, cô nhất định phải ngủ cùng Hoắc Thiên Thành để có được kết tinh tình yêu của đời cô.

Vì cô yêu Lâm Duệ, nên cố chấp đinh ninh rằng, chỉ cần trái tim anh vẫn còn đập thì anh vẫn còn tồn tại trên thế gian này. Cho dù là nó đang năm trong cơ thể của một người khác. Vậy nên chỉ cần ngủ cùng Hoắc Thiên Thành thì cô sẽ có đứa con của Lâm Duệ.

Và rồi quyết định táo bạo kia cũng được tiến hành, Phương Vũ Yên theo dõi hành tung của Hoắc Thiên Thành và biết được anh đến khách sạn Hoàng Gia tham dự hội thảo. Cô đã đi theo anh đến đó.

Nhưng trớ trêu thay, ngày đó ở khách sạn, Hoắc Thiên Thành lại đi cùng anh trai của anh, là đại thiếu gia nhà họ Hoắc, tổng giám đốc của Hoắc thị, Hoắc Hạo Nhiên. Vì lý do cá nhân, mà cả hai anh em đã đổi số phòng.

Phương Vũ Yên lên kế hoạch bỏ thuốc cho nhị thiếu Hoắc Thiên Thành, nhưng cuối cùng người bị bỏ thuốc lại đại thiếu Hoắc Hạo Nhiên. Cô lại hoàn toàn không biết kế hoạch kia của mình xảy ra sơ sót, chỉ nghĩ rằng người cô triền miên đêm đó là Hoắc Thiên Thành.

Mà bản thân Hoắc Hạo Nhiên, sau lần ân ái cùng Phương Vũ Yên, anh không thấy mặt cô, nhưng lại nhớ da diết cảm giác với người con gái cùng anh đêm đó.

Sau lần ấy, Phương Vũ Yên ra nước ngoài, tại Oxford học luật. Mà Hoắc Hạo Nhiên cũng không còn hứng thú với bất kỳ cô gái nào nữa. Anh ở lại trong nước một mực tìm kiếm Phương Vũ Yên, là người con gái làm anh động lòng, nhớ nhung và có cảm giác nhất, nhưng là một chút tăm hơi cũng không thấy. Cứ như người ấy đã bốc hơi khỏi thế gian.

Đến nay 4 năm, rốt cuộc Phương Vũ Yên cũng trở về. Nhưng là trở về cùng một bảo bối siêu đáng yêu, thông minh cực kỳ.

Hai mẹ con sau khi ra khỏi cabin liền đi thẳng xuống sân bay rộng lớn, ánh mắt Phương Nhật háo hức, hết nhìn đông rồi lại nhìn tây. Một lớn một nhỏ nổi trội lên giữa đám đông.

Đến một hành lang dài của sân bay, phía cuối hành lang dài của sân bay là hai dãy nhà vệ sinh công cộng.

"Mami con muốn đi vệ sinh." Cậu nhóc Phương Nhật hai tay túm vạt áo của mình, hai mắt to tròn nhìn mẹ cầu cứu. Phương Vũ Yên quan sát một khắc thấy được cuối hành lang có phòng vệ sinh, cô cũng muốn rửa tay nên gật đầu với con trai : "Được, mami đi với con, phòng vệ sinh ở trước mặt chúng ta không xa." Đoạn cô nắm tay cậu nhóc đi về cuối hành lang.

Đến gần phòng vệ sinh, Phương Nhật rời khỏi ray mẹ, "mami, con tự đi."

Phương Vũ Yên cũng không ngăn cản, vì cô biết con trai cô cho dù mới 4 tuổi nhưng thông minh hơn người, có một số việc nó có thể tự mình làm mà không cần đến mẹ giúp đỡ.

Hai mẹ con chia ra, Phương Vũ Yên vào toilet nữ, còn cậu nhóc Phương Nhật vào toilet nam.

Mất vài phút mới xong, Phương Nhật mới từ phòng vệ sinh đi ra ngoài. Bỗng nhiên rầm một cái, "ai ui!!" Phương Nhật va phải một cặp chân thon dài, cứng cỏi như cột nhà. Cậu té xuống nền, khuôn mặt nhăn nhó lên vì đau.

"Cậu nhóc, cháu có sao không?" Một người đàn ông trẻ tuổi trong bộ tây trang màu đen phong độ, lại vô cùng lịch lãm quý phái đưa bàn tay về phía Phương Nhật.

Không ai khác, người đàn ông này chính là Hoắc Hạo Nhiên, tổng giám đốc Hoắc thị.

Hôm nay vì có việc gấp, nên anh đành phải sử dụng toilet ở sân bay, bình thường những nơi như này, anh chán ghét cực kỳ, bản thân anh tính tình sạch sẽ, nên dù là nhà vệ sinh hay bất cứ thứ đồ dùng nào khác, anh đều sử dụng riêng.

Đặc biệt hơn là anh không có hứng thú với phụ nữ, càng cảm thấy phiền phức với con nít.

Nhưng lúc này, anh lại mất kiểm soát hai bàn tay nhẹ nhàng đưa về phía Phương Nhật đỡ cậu lên. Bốn mắt nhìn nhau, nhỏ nhìn lớn, lớn cũng nhìn nhỏ, hai bên vậy mà không nói một câu, lặng lẽ quan sát đối phương.

Hoắc Hạo Nhiên nhìn cậu nhóc 4 tuổi trước mắt anh, có chút bất ngờ, từng đường nét trên cái thân thể nhỏ nhắn kia, lại giống anh như vậy. Ngay cả cái khí chất một chút cũng không sợ người lạ kia, bản tính ít nói, một chút cũng không khác anh là mấy.

Hơn thế, nhìn cậu nhóc này, anh lại có một cảm giác thân thiện, gần gũi biết nhường nào, nhưng anh lại không thể giải thích được.

Đến lượt Phương Nhật, cậu nhóc không vịn tay Hoắc Hạo Nhiên, sau khi đứng lên, hai con ngươi như hai hòn bi đen láy nhìn chằm chằm anh, bàn tay nhỏ khẽ vuốt cái cằm đáng yêu của mình, trong đầu thầm đánh giá.

Chú này thật soái, có khí chất rất phong độ, lại bá đạo hơn cả mẹ mình, mặc dù nhìn vào đôi mắt kia, cảm giác tạo áp lực cho người khác cực kỳ lớn.

Hai người một lớn một nhỏ, đánh giá nhay trong giây lát, Hoắc Hạo Nhiên thu tay về, gạt bỏ đi những suy tư nhất thời trong đầu, anh nhẹ giọng hỏi : "cậu bé, chú không làm cháu đau chứ?"

Phương Nhật lắc đầu, "không đau."

"Ba và mẹ cháu không đi cùng cháu sao?"

Vẫn là lắc đầu, "không đi cùng." Phương Nhật ngắn gọn đáp.

Hoắc Hạo Nhiên suy nghĩ một lát, lấy điện thoại ra bấm số gọi đi. Đầu dây bên kia vừa alo một tiếng, Hoắc Hạo Nhiên nói : "Trần Sang, cậu tới toiler nam một chút." Sau đó lạnh lùng dập máy.

Chưa đầy 5 phút, Trần Sang liền xuất hiện trong bộ chính trang màu bạc. Làm trợ lý kiêm thư ký cho Hoắc Hạo Nhiên bao lâu, anh thừa biết tính tình boss nhà mình, tất cả mọi thứ từ công việc chung đến cá nhân, đều theo một kỷ luật nhất định.

"Hoắc tổng, tôi đến rồi."

Hoắc Hạo Nhiên chỉ vào Phương Nhật rồi nói với Trần Sang, "tôi đụng phải cậu nhóc này, có lẽ nó đi lạc, cậu dẫn nó đi tìm ba mẹ nó."

"Vâng, Hoắc tổng." Trần Sang gật đầu, đưa tay định nắm lấy bàn tay trắng nhỏ của Phương Nhật thì lại bị cậu giật tay ra. "Không cần, cháu không thích người lạ đụng vào."Phương Nhật khuôn mặt trùng xuống, lạnh lùng từ chối.

Trần Sang bất ngờ, lại nhìn Phương Nhật một lầm nữa. Ban nãy vì vội đến, chỉ nghe lời boss cũng chưa kịp nhìn đến cậu nhóc này, giờ nhìn kỹ lại....

Chuyện này...

Cậu bé này là con trai Hoắc tổng sao?

Trần Sang gãi đầu tự hỏi. Lạnh lùng ít nói, thích sạch sẽ, không muốn ai đụng vào, lại không có một chút sợ hãi người lạ....Mỗi đặc điểm trên khuôn mặt kia lại vô cùng giống, đặc biệt là đôi mắt sắc lạnh khi nhìn người khác....

Cái này còn không phải bản sao của boss nhà anh thì là gì?

Trần Sang ngập ngừng một lát đứng trước mặt Hoắc Hạo Nhiên, có chút do dự nói : " Hoắc tổng, tôi thấy không cần tìm ba mẹ của cậu bé đâu... nó nhìn rất giống anh.

Hoắc Hạo Nhiên khẽ nhíu mày một cái, quả nhiên Trần Sang cũng nhìn ra là cậu nhóc này cũng giống anh, lẽ nào...

"Cậu bé, cháu tên gì?" Hoắc Hạo Nhiên ngồi xổm xuống trước mặt Phương Nhật dịu dàng hỏi. Thái độ này của anh làm Trần Sang đứng một bên phải miệng há hốc kinh ngạc, boss nhà anh đây sao? Dịu dàng thân cận con nít....

Trời sắp có bão áp thấp trong nắng gắt à?

"Cháu họ Phương, tên Nhật." Phương Nhật điềm tĩnh trả lời.

"Tuổi cháu thế nào?" Hoắc Hạo Nhiên vẫn ôn nhu hỏi.

Phương Nhật nhìn Hoắc Hạo Nhiên, độ thiện cảm lại tăng lên một chút, cậu cũng không ngại trả lời thật. "Cháu 4 tuổi."

"4 tuổi sao?" Hoắc Hạo Nhiên hai chân mày càng nhíu chặt, 4 tuổi, 4 năm trước, lẽ nào là vậy. Thật sự trùng hợp như vậy sao?

Bốn năm rồi, anh không sao quên đi được cảm giác hoan ái ngọt ngào khi đó, triền miên một đêm, dù chỉ một đêm thôi, nhưng tư vị của ngườ con gái đó khiến anh nhớ mãi, cùng lúc lại khiến anh không thể có bất kỳ cảm giác với người phụ nữ nào khác.

Giờ phút này, lẽ nào đứa nhỏ này là của anh và cô gái anh đang tìm kiếm...?

Bản thân Hoắc Hạo Nhiên cũng không ngờ rằng lần tình cờ này, ông trời chính là sắp đặt cho cha con họ giáp mặt....Cho anh cơ hội để yêu thương cô gái năm xưa trong quá khứ, cũng như yêu thương bảo bọc hai bảo bối lớn lẫn nhỏ trong hiện tại cho đến hết cuộc đời....

Hot

Comments

Thao Thao

Thao Thao

1 tủi trong bụng nữa nha. 3 tủi thuj

2024-02-29

0

Lương Phương Thảo

Lương Phương Thảo

hày

2023-07-25

0

Thao Trang

Thao Trang

Há há hiến tym nha má hk phải tinh binh nha

2023-07-03

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1 : Cha Con Giáp Mặt
2 Chương 2 : Quen Nhưng Không Quen
3 Chương 3 : Không Thể Trùng Hợp Đến Vậy Chứ
4 Chương 4 : Là Bạn Thân, Là Tri Kỷ
5 Chương 5 : Con Là Mặt Trời Trong Tim Mẹ
6 Chương 6 : Bí Mật Của Cha Và Con
7 Chương 7 : Chân Tướng Dần Lộ
8 Chương 8 : Lại Gặp Mặt
9 Chương 9 : Anh Chính Là Nỗi Sợ Hãi
10 Chương 10 : Xác Định Huyết Thống
11 Chương 11 : Sự Thật Năm Đó
12 Chương 12 : Thực Lực Chân Chính
13 Chương 13 : Máu Mủ Tình Thân Luôn Có Liên Kết Vô Hình
14 Chương 14 : Ai Buộc Chuông, Người Đó Phải Tháo Dây Chuông
15 Chương 15 : Có Phản Ứng Rồi
16 Chương 16 : Cô Là Người Đầu Tiên Dám Lý Luận Với Anh
17 Chương 17 : Gặp Lại Cố Nhân
18 Chương 18 : Tránh Xa Anh Là Cách Tốt Nhất
19 Chương 19 : Vốn Đã Không Có Tình Thân
20 Chương 20 : Vì Ai Mà Tâm Phiền Ý Loạn
21 Chương 21 : Cách Để Yêu Một Người
22 Chương 22 : Cha Và Con TRai, Kẻ Tung Người Hứng
23 Chương 23 : Từng Chút Một Lấy Được Tình Cảm Của Cô
24 Chương 24 : Chỉ Thích Chú Hạo Nhiên Làm Ba
25 Chương 25 : Lời Câu Hôn Khiêm Nhã
26 Chương 26: Tôi Sẽ Chờ Đợi Đáp Án Từ Em
27 Chương 27 : Có Lẽ Cũng Không Xấu Như Cô Nghĩ
28 Chương 28 : Cô Ấy Là Người Phụ Nữ Của Tôi
29 Chương 29 : Đã Có Chút Động Tâm
30 Chương 30 : Quan Tâm
31 Chương 31 : Cần Thời Gian Để Suy Nghĩ
32 Chương 32 : Trùng Hợp Đến Khó Tin
33 Chương 33 : Liệu Có Phải Đang Muốn Tán Tỉnh Cô?
34 Chương 34 : Thật Giống Như Một Gia Đình
35 Chương 35 : Sau Này Sẽ Là Vợ Chồng
36 Chương 36 : Làm Con Gái Nuôi Được Không?
37 Chương 37 : Tư Đồ Vũ Yên
38 Chương 38 : Hai Lần Đồng Ý
39 Chương 39 : Bị Bắt Cóc
40 Chương 40 : Sẽ Không Để Thảm Cảnh Tái Diễn
41 Chương 41 : Quá Khứ Của Anh Còn Đáng Thương Hơn Cô
42 Chương 42 : Đừng Sợ, Anh Ở Đây
43 Chương 43 : Em Muốn Về Nhà
44 Chương 44 : Em Chết, Anh Cũng Không Sống Nữa
45 Chương 45 : Chúng Ta Cùng Nhau Về Nhà
46 Chương 46 : Anh Vô Cùng Nghiêm Túc
47 Chương 47 : Tình Địch Bất Ngờ Xuất Hiện
48 Chương 48 : Muốn Đấu Với Tôi, Chưa Đủ Trình
49 Chương 49 : Đừng Chạm Đến Giới Hạn Cuối Cùng Của Tôi
50 Chương 50 : Sữa Sao Lại Có Vị Giấm
51 Chương 51 : Anh "Bất Lực" Hay Không, Em Thử Xem
52 Chương 52 : Con Tin Cô Ấy
53 Chương 53 : Ra Mắt
54 Chương 54 : Nhất Định Phải Làm Thiếu Phu Nhân Hoắc Thị
55 Chương 55 : Cùng Anh Đối Mặt Tất Cả
56 Chương 56 : Cho Cô Ấy Một Danh Phận
57 Chương 57 : Môn Đăng Hộ Đối
58 Chương 58 : Kỹ Thuật Vuốt Lông Siêu Đỉnh
59 Chương 59 : Màn Cầu Hôn Không Tưởng
60 Chương 60 : Mất Tích
61 Chương 61 : Tin Nhắn Cầu Cứu
62 Chương 62 : Đừng Sợ, Ba Ở Đây
63 Chương 63 : Bình Yên Trước Bão Tố
64 Chương 64 : Nữ Nhân Của Một Mình Anh
65 Chương 65 : Ly Gián
66 Chương 66 : Sự Hiểu Lầm Đáng Tiếc
67 Chương 67 : Hoắc Hạo Nhiên Nổi Giận
68 Chương 68 : Nước Mắt Của Hoắc Hạo Nhiên
69 Chương 69 : Tìm Vợ
70 Chương 70 : Trút Giận Cho Cô Ấy
71 Chương 71 : Con Gây Họa Cha Gánh Họa
72 Chương 72 : Đường Cùng, Cửa Tử
73 Chương 73 : Cuối Cùng Anh Cũng Tìm Được Em Rồi
74 Chương 74 : Đừng Hòng Trốn Anh Thêm Lần Nữa
75 Chương 75 : Sẽ Không Bao Giờ Buông Tay Nữa
76 Chương 76 : Sa Bẫy
77 Chương 77 : Hóa Giải Hiểu Lầm
78 Chương 78 : Giáo Huấn
79 Chương 79 : Đối Đầu
80 Chương 80 : Trúng Kế
81 Chương 81 : Uy Hiếp
82 Chương 82 : Kế Hoạch Thoát Thân
83 Chương 83 : Chạy Trốn
84 Chương 84 : Trong Rủi Có May
85 Chương 85 : Trả Giá
86 Chương 86 : Đòi Lại Cả Vỗn Lẫn Lời
87 Chương 87 : Kết Thúc Ân Oán
88 Chương 88 : Tất Cả Đều Phải Chết
89 Chương 89 : Lời Hứa Sẽ Không Để Em Một Mình
90 Chương 90 : Không Nỡ Để Em Thành Góa Phụ
91 Chương 91 : Hôn Lễ Đặc Biệt Cho Em
92 Chương 92 : Song Hỷ
93 Chương 93 : PN (1) Cuộc Gặp Gỡ Định Mệnh
94 Chương 94 : PN (2) Kết Bạn
95 Chương 95 : PN (3) Viên Mãn
Chapter

Updated 95 Episodes

1
Chương 1 : Cha Con Giáp Mặt
2
Chương 2 : Quen Nhưng Không Quen
3
Chương 3 : Không Thể Trùng Hợp Đến Vậy Chứ
4
Chương 4 : Là Bạn Thân, Là Tri Kỷ
5
Chương 5 : Con Là Mặt Trời Trong Tim Mẹ
6
Chương 6 : Bí Mật Của Cha Và Con
7
Chương 7 : Chân Tướng Dần Lộ
8
Chương 8 : Lại Gặp Mặt
9
Chương 9 : Anh Chính Là Nỗi Sợ Hãi
10
Chương 10 : Xác Định Huyết Thống
11
Chương 11 : Sự Thật Năm Đó
12
Chương 12 : Thực Lực Chân Chính
13
Chương 13 : Máu Mủ Tình Thân Luôn Có Liên Kết Vô Hình
14
Chương 14 : Ai Buộc Chuông, Người Đó Phải Tháo Dây Chuông
15
Chương 15 : Có Phản Ứng Rồi
16
Chương 16 : Cô Là Người Đầu Tiên Dám Lý Luận Với Anh
17
Chương 17 : Gặp Lại Cố Nhân
18
Chương 18 : Tránh Xa Anh Là Cách Tốt Nhất
19
Chương 19 : Vốn Đã Không Có Tình Thân
20
Chương 20 : Vì Ai Mà Tâm Phiền Ý Loạn
21
Chương 21 : Cách Để Yêu Một Người
22
Chương 22 : Cha Và Con TRai, Kẻ Tung Người Hứng
23
Chương 23 : Từng Chút Một Lấy Được Tình Cảm Của Cô
24
Chương 24 : Chỉ Thích Chú Hạo Nhiên Làm Ba
25
Chương 25 : Lời Câu Hôn Khiêm Nhã
26
Chương 26: Tôi Sẽ Chờ Đợi Đáp Án Từ Em
27
Chương 27 : Có Lẽ Cũng Không Xấu Như Cô Nghĩ
28
Chương 28 : Cô Ấy Là Người Phụ Nữ Của Tôi
29
Chương 29 : Đã Có Chút Động Tâm
30
Chương 30 : Quan Tâm
31
Chương 31 : Cần Thời Gian Để Suy Nghĩ
32
Chương 32 : Trùng Hợp Đến Khó Tin
33
Chương 33 : Liệu Có Phải Đang Muốn Tán Tỉnh Cô?
34
Chương 34 : Thật Giống Như Một Gia Đình
35
Chương 35 : Sau Này Sẽ Là Vợ Chồng
36
Chương 36 : Làm Con Gái Nuôi Được Không?
37
Chương 37 : Tư Đồ Vũ Yên
38
Chương 38 : Hai Lần Đồng Ý
39
Chương 39 : Bị Bắt Cóc
40
Chương 40 : Sẽ Không Để Thảm Cảnh Tái Diễn
41
Chương 41 : Quá Khứ Của Anh Còn Đáng Thương Hơn Cô
42
Chương 42 : Đừng Sợ, Anh Ở Đây
43
Chương 43 : Em Muốn Về Nhà
44
Chương 44 : Em Chết, Anh Cũng Không Sống Nữa
45
Chương 45 : Chúng Ta Cùng Nhau Về Nhà
46
Chương 46 : Anh Vô Cùng Nghiêm Túc
47
Chương 47 : Tình Địch Bất Ngờ Xuất Hiện
48
Chương 48 : Muốn Đấu Với Tôi, Chưa Đủ Trình
49
Chương 49 : Đừng Chạm Đến Giới Hạn Cuối Cùng Của Tôi
50
Chương 50 : Sữa Sao Lại Có Vị Giấm
51
Chương 51 : Anh "Bất Lực" Hay Không, Em Thử Xem
52
Chương 52 : Con Tin Cô Ấy
53
Chương 53 : Ra Mắt
54
Chương 54 : Nhất Định Phải Làm Thiếu Phu Nhân Hoắc Thị
55
Chương 55 : Cùng Anh Đối Mặt Tất Cả
56
Chương 56 : Cho Cô Ấy Một Danh Phận
57
Chương 57 : Môn Đăng Hộ Đối
58
Chương 58 : Kỹ Thuật Vuốt Lông Siêu Đỉnh
59
Chương 59 : Màn Cầu Hôn Không Tưởng
60
Chương 60 : Mất Tích
61
Chương 61 : Tin Nhắn Cầu Cứu
62
Chương 62 : Đừng Sợ, Ba Ở Đây
63
Chương 63 : Bình Yên Trước Bão Tố
64
Chương 64 : Nữ Nhân Của Một Mình Anh
65
Chương 65 : Ly Gián
66
Chương 66 : Sự Hiểu Lầm Đáng Tiếc
67
Chương 67 : Hoắc Hạo Nhiên Nổi Giận
68
Chương 68 : Nước Mắt Của Hoắc Hạo Nhiên
69
Chương 69 : Tìm Vợ
70
Chương 70 : Trút Giận Cho Cô Ấy
71
Chương 71 : Con Gây Họa Cha Gánh Họa
72
Chương 72 : Đường Cùng, Cửa Tử
73
Chương 73 : Cuối Cùng Anh Cũng Tìm Được Em Rồi
74
Chương 74 : Đừng Hòng Trốn Anh Thêm Lần Nữa
75
Chương 75 : Sẽ Không Bao Giờ Buông Tay Nữa
76
Chương 76 : Sa Bẫy
77
Chương 77 : Hóa Giải Hiểu Lầm
78
Chương 78 : Giáo Huấn
79
Chương 79 : Đối Đầu
80
Chương 80 : Trúng Kế
81
Chương 81 : Uy Hiếp
82
Chương 82 : Kế Hoạch Thoát Thân
83
Chương 83 : Chạy Trốn
84
Chương 84 : Trong Rủi Có May
85
Chương 85 : Trả Giá
86
Chương 86 : Đòi Lại Cả Vỗn Lẫn Lời
87
Chương 87 : Kết Thúc Ân Oán
88
Chương 88 : Tất Cả Đều Phải Chết
89
Chương 89 : Lời Hứa Sẽ Không Để Em Một Mình
90
Chương 90 : Không Nỡ Để Em Thành Góa Phụ
91
Chương 91 : Hôn Lễ Đặc Biệt Cho Em
92
Chương 92 : Song Hỷ
93
Chương 93 : PN (1) Cuộc Gặp Gỡ Định Mệnh
94
Chương 94 : PN (2) Kết Bạn
95
Chương 95 : PN (3) Viên Mãn

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play