Chương 15: Chồng à, em nóng

Sợ? Khả Hân thật lòng không có sợ anh bởi những vết sẹo xấu xí đó, điều khiến cô căng thẳng đến thế chỉ vì anh chung quy cũng là một người đàn ông mà Khả Hân chưa từng cùng người đàn ông nào ngủ chung một trên giường.

“Em không sợ…”

“Đừng nghĩ nhiều, em cứ thả lỏng đi, anh sẽ không chạm vào em đâu.” - Lời nói của anh vừa an ủi vừa giống như dụ dỗ.

Không chạm vào mình? Khả Hân cắn môi, nếu thật sự không chạm vào cô thì cái tay đang ở trước ngực của cô là chuyện gì chứ. Hơi thở của anh lại cứ thoang thoảng ở bên tai cô, có điều mùi hương bạc hà này quen thuộc quá.

Giống như của Lâm Vĩ Phong…. chắc là anh em nhà này đều thích dùng cùng một loại mùi hương. Khả Hân khẽ lắc đầu, cô phải mau chóng xóa sạch những gì liên quan tới Vĩ Phong ra khỏi đầu, không nên nghĩ lung tung về anh nữa.

“Đừng cử động nữa.” - Lâm Vĩ Phong ôm chặt cô vào trong lồng ngực, cũng kẹp chặt luôn hai tay cô, không cho cô có cơ hội cử động lung tung, phòng chuyện cô phát hiện lớp da là giả.

Khả Hiên hít sâu một hơi, cô nhìn lên hiển thị trên điều hòa, rõ ràng là 25 độ, nhiệt độ vừa phải nhưng cô lại thấy nóng vô cùng.

“Vĩ Thành, em nóng, đừng ôm…”

“Không được gọi Vĩ Thành nữa, gọi là ông xã.” - Vĩ Phong nghiêm giọng nhắc nhở.

Khả Hân không biết tại sao anh lại đột nhiên nổi giận, có lẽ vì khi cô gọi tên anh, anh cảm thấy không được thân thiết. Khả Hân chỉ có thể nghĩ ra lý do đó, cô làm sao tưởng tượng ra người đang nằm trên giường với cô tên là Lâm Vĩ Phong.

“Em… em có thể gọi từ khác không?”

“Gọi chồng cũng được.” - Anh cười lưu manh.

“...” - Khả Hân mím môi, gọi từ nào cũng không ổn cả nhưng dường như từ ‘chồng’ kia thuận miệng hơn ‘ông xã’ một chút.

“Chồng à, em nóng… em ra sofa ngủ nha.”

“Không được.” - Hai tay Vĩ Phong lại siết chặt hơn hoàn toàn không cho Khả Hân có cơ hội thoát ra ngoài.

“Nhưng mà em thật sự rất nóng, hơn nữa quá nóng không tốt cho việc bài tiết trên da của anh.” - Khả Hân cũng không dám giãy giụa mạnh, sợ làm cho ‘Vĩ Thành’ đau, chỉ có thể nhẹ giọng khuyên nhủ.

“Em không cử động nữa thì sẽ không nóng.” - Vĩ Phong kề sát môi bên tai ửng đỏ của cô nói - “Bằng không thì chúng ta cởi quần áo ra, cởi ra thì không nóng nữa, có muốn anh giúp không?”

“Không, không, không nóng nữa.” - Khả Hân vừa nghe anh nói muốn giúp cô cởi quần áo liền lắc đầu liên tục, hai tay càng giữ chặt cổ áo hơn.

Hiện tại không chỉ có một mình Khả Hân cảm thấy nóng chính Lâm Vĩ Phong còn nóng hơn rất nhiều. Anh không chỉ mặc thêm một lớp da giả mà từ nãy đến giờ Khả Hân liên tục vặn vẹo, cọ sát ra không ít nhiệt khiến cho anh cũng thấm ướt một tầng mồ hôi, hơi thở cũng trở nên nóng bỏng.

“Vĩ…” - Khả Hân vừa nói một chữ này ra khỏi miệng, nghĩ đến anh có thể sẽ tức giận cô vội vàng sửa lời - “Chồng, anh đừng ôm em như thế nữa, có được không?”

Dù là đang cự tuyệt thì giọng nói của cô cũng vô cùng dịu dàng mềm mỏng, khiến cho đối phương không tức giận được. Lâm Vĩ Phong thật sự không hiểu, tại sao thái độ Khả Hân đối với anh và anh trai của mình lại khác nhau như vậy, giống như một bên là chú mèo con ngoan ngoãn một bên là chú báo thích nhe nanh múa vuốt.

Lâm Vĩ Phong dần buông lỏng hai tay để cho Khả Hân dễ chịu cũng là để mình có thể thoải mái hơn. Giọng nói của Vĩ Phong đã được máy biến âm xử lý nên không những khiến cho Khả Hân không nhận ra còn có sự khàn khàn rất đặc trưng:

“Khả Hân, em nhớ đốt tốt với Vĩ Phong một chút. Thật ra nó rất quan tâm đến anh, tính tình nó chỉ là đôi lúc hơi cáu bẳn, em hãy thông cảm cho nó.”

Lâm Vĩ Phong cũng không biết sao mình lại nói ra lời này, giống như anh cũng hy vọng được Khả Hân đối xử dịu dàng như này lúc bình thường. Vĩ Phong cho rằng bản thân hành động như vậy cũng vì một chút ham muốn nhất thời mà thôi, thứ càng không có được thì càng kích thích.

Khả Hân nghĩ nghĩ một lúc, nhỏ giọng nói:

“Anh yên tâm, em sẽ đối với cậu ấy thật tốt. Em biết cậu ấy rất lo lắng cho anh, nếu anh có thể mau chóng bình phục cậu ấy cũng sẽ không áy náy như giờ nữa. Em có thể nhìn thấy từ sâu bên trong cậu ấy rất biết ơn anh, cũng vì vậy mà tự áp lực chính bản thân mình.”

Nếu Lâm Vĩ Phong không xúc động chính là nói dối, những lời này của cô chạm đến tận sâu trái tim anh.

“Em cũng quan tâm Vĩ Phong thật.”

“Em là chị dâu của cậu ấy mà.” - Khả Hân không nghĩ nhiều thành thật trả lời.

“Đừng nói nữa!” - ‘Lâm Vĩ Thành’ đột nhiên quát lớn.

Khả Hân hơi giật mình không biết tại sao anh lại đột nhiên nổi giận nữa. Cô nói cô quan tâm Vĩ Phong vì cô là chị dâu của anh thì có gì sai, bất quá cô sẽ không tính toán chi li với một người bệnh như Vĩ Thành.

Muốn cô không nói nữa thì cô không nói, Khả Hân tự nhủ mình phải bao dung Vĩ Thành nhiều hơn mới đúng. Cô nhích người từng chút từng chút ra mép giường, nhích đến cả người sắp rơi xuống sàn.

“Em còn cử động nữa đừng trách anh ăn em.” - Vĩ Phong kéo cô trở lại vào trong lòng mình, rất hưởng thụ hít lấy mùi hương oải hương nhàn nhạt trên tóc cô.

Khả Hân tất nhiên không dám cử động nữa, bởi vì cô hiểu chữ ‘ăn’ kia là tượng trưng cho chuyện gì. Cô cố gắng hít thở điều đặn, chỉ cần nằm yên, đợi một lúc nữa cả hai đều ngủ thiếp đi là được rồi.

Qua một lúc Khả Hân thật sự đã dần thiếp đi hai mắt nhắm hờ nhưng đột nhiên có một thứ gì đó nhô cao lên, đâm vào người cô khiến Khả Hân phút chốc mở to mắt tỉnh táo. Tuy Khả Hân thật sự chưa từng trải qua chuyện nam nữ hoan ái nhưng có một số chuyện vẫn được chỉ dẫn qua, dù sao cũng đã gả cho người ta làm vợ, cái gì cũng không biết thì sao mà được.

Vậy nên cô biết được thứ đang căng cứng đâm vào người của mình là thứ gì cũng như biết rõ một chuyện, ‘Lâm Vĩ Thành’ về phương diện sinh lý kia không hề bị tổn hại.

Khả Hân nhớ mọi người đều đồn đại Lâm Vĩ Thành trải qua trận hỏa hoạn đó sinh hoạt thường ngày còn phải nhờ người khác chăm lo. Thật sự đã không còn có khả năng trong chuyện hoan ái nữa nhưng theo như tình trạng hiện tại thì không phải như vậy.

Anh không những khả năng đó vẫn bình thường mà… mà còn vô cùng sung mãn!

Khả Hân sợ tới mức không dám thở mạnh, cả người cô ở trong lồng ngực của Vĩ Phong bất giác run lên.

“Sợ sao?” - Vĩ Phong có chút đắc ý - “Em không nghe lời, anh sẽ ăn em thật đó.”

 

 

Mặc dù hiện tại Vĩ Phong đúng là có ý nghĩ muốn ‘ăn’ cô nhưng anh cũng có nhiều điều băn khoăn. Anh hiện tại còn đang dùng bộ da giả này, nếu cùng nhau hoan ái không chỉ là cô mà chính anh cũng khó chịu. Hơn nữa anh còn chưa làm rõ mục đích Khả Hân đến nhà họ Lâm, không tùy tiện tiếp nhận cô được.

“Em... em nghĩ mình ra sofa ngủ vẫn tốt hơn.” - Khả Hân cảm nhận được anh đang có chút do dự nên vội vàng lăn một cái xuống giường rồi bò dậy chạy về phía sofa, hai tay ôm lấy lồng ngực đang điên cuồng đập loạn của mình.

Khả Hân thật sự chưa làm xong chuẩn bị tâm lý, cô không ghét bỏ ngoại hình của ‘Lâm Vĩ Thành’ nhưng cô cũng chỉ là một cô gái bình thường. Những vết sẹo ghê sợ đó từ đêm động phòng đến giờ Khả Hân vẫn chưa quên được, cô có thể chăm sóc một cách thản nhiên nhưng nếu làm chuyện thân mật hơn thì cần cho cô thời gian để tiếp nhận.

Người trong lòng bỗng nhiên chạy mất, lồng ngực trở nên trống rỗng khiến Vĩ Phong rất không vui, ngẫm một lát lại nói:

“Từ ngày mai, anh sẽ làm trị liệu trong vòng một tuần, em ở đây một mình đừng nhớ anh quá.”

“Em không thể theo vào phòng điều trị chăm sóc anh sao?” - Khả Hân ngẩn ra.

“Không cần! Bác sĩ Kiên chăm sóc anh quen rồi, một mình ông ấy là đủ.” - Lâm Vĩ Phong lắc đầu.

Phòng điều trị của anh trai Lâm Vĩ Thành chính là một nơi phải bảo mật tuyệt đối, anh còn chưa rõ ý đồ của cô sao có thể để cô tùy tiện ra vào.

“Vậy còn Vĩ Phong, Vĩ Phong có thể vào không?”

“Em có ý gì?” - Anh cau mày nhìn cô.

 

 

“Không, em không có ý gì hết. Em chỉ muốn biết Vĩ Phong có thể vào không, nếu Vĩ Phong có thể thì em cũng có thể, cậu ấy là em trai anh nhưng em cũng là vợ của anh mà.” - Giọng nói của cô càng lúc càng nhỏ, giống như đang chịu ủy khuất.

Lâm Vĩ Phong không biết nên khóc hay nên cười, biểu cảm của cô rõ ràng là đang ganh tị với anh. Ganh tị vì anh được vào chăm sóc Vĩ Thành còn cô thì không.

“Tại sao cứ muốn vào chăm anh?”

“Em cảm thấy đó là trách nhiệm của mình.”

Hot

Comments

bà mối online

bà mối online

n9 hơi đen tối

2023-03-22

0

Lặng Thầm

Lặng Thầm

tiếp tục thôi

2023-01-28

1

Ánh Thủy

Ánh Thủy

tưởng ngon mà không ngon chút nào

2022-04-10

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Đêm động phòng
2 Chương 2: Kẻ vô lễ
3 Chương 3: Lại mặt
4 Chương 4: Cô đơn một đời
5 Chương 5: Ác mộng
6 Chương 6: Không được tắm ở đây
7 Chương 7: Cần tiền
8 Chương 8: Giãy nữa sẽ rách
9 Chương 9: Liên quan gì anh tôi?
10 Chương 10: Cứu nguy
11 Chương 11: Đến Đặng gia đón người
12 Chương 12: Mỹ Ân động lòng
13 Chương 13: Có còn đau không?
14 Chương 14: Chuyện vợ chồng nên làm
15 Chương 15: Chồng à, em nóng
16 Chương 16: Tôi chưa từng xem cô là chị dâu
17 Chương 17: Bất ngờ nhiệt tình
18 Chương 18: Tôi là thiếu phu nhân
19 Chương 19: Thiên sứ bảo hộ
20 Chương 20: Tìm vợ cho chồng
21 Chương 21: Lau người cho tôi
22 Chương 22: Giả vờ đáng thương
23 Chương 23: Mèo con hóa báo dữ
24 Chương 24: Ai là vợ chồng son với anh ta?
25 Chương 25: Tấm lòng đổi tấm lòng
26 Chương 26: Bạn trai
27 Chương 27: Sau này còn xui xẻo hơn
28 Chương 28: Tôi muốn bôi thuốc cho cô
29 Chương 29: Sao mà chịu nổi
30 Chương 30: Hoàng Thiệu Huy
31 Chương 31: Đến đây
32 Chương 32: Hận tôi không?
33 Chương 33: Anh ấy cần tôi hay cô cần tôi?
34 Chương 34: Anh cởi hết cho em xem
35 Chương 35: Chuyện vợ chồng nào cũng phải trải qua
36 Chương 36: Chồng, em tới tháng rồi
37 Chương 37: Quan tâm đột xuất
38 Chương 38: Đòi lại cả vốn lẫn lãi
39 Chương 39: Không thích thì đừng ăn
40 Chương 40: Có chuyện muốn nhờ
41 Chương 41: Sao cô ấy ăn đạm bạc thế?
42 Chương 42: Ăn ngon miệng hơn
43 Chương 43: Những nụ hôn khó cưỡng
44 Chương 44: Tam thê tứ thiếp
45 Chương 45: Tôi không thích xoài
46 Chương 46: Cô làm tôi sẽ ăn
47 Chương 47: Cô đi tôi sẽ đi
48 Chương 48: Gắp thức ăn cho tôi
49 Chương 49: Đáng giá 1 nghìn tỷ
50 Chương 50: Không yên tâm
51 Chương 51: Vì sao lại cứu tôi?
52 Chương 52: Tôi sẽ rời nhà mấy ngày
53 Chương 53: Xa là nhớ
54 Chương 54: Người vợ Vĩ Phong mới cưới
55 Chương 55: Vị khách không mời
56 Chương 56: Nhầm người
57 Chương 57: Có nhớ tôi không?
58 Chương 58: Nụ hôn bị phát hiện
59 Chương 59: Rối như tơ vò
60 Chương 60: Nhảy ở quán bar
61 Chương 61: Tại sao muốn đi câu dẫn đàn ông?
62 Chương 62: Nhảy cho một mình tôi xem
63 Chương 63: Đã kết hôn rồi
64 Chương 64: Đau bao tử không chết được
65 Chương 65: Cơ thể tôi khát
66 Chương 66: Đó cũng là một cách yêu
67 Chương 67: Bắt cóc
68 Chương 68: Giúp người làm việc
69 Chương 69: Đúng là người phụ nữ của tôi
70 Chương 70: Cuối cùng anh cũng đến rồi
71 Chương 71: Có anh là bình yên
72 Chương 72: Bảo cô tới thì mau tới
73 Chương 73: Là bạn gái sao?
74 Chương 74: Thừa nước đục thả câu
75 Chương 75: Có biết rên không?
76 Chương 76: Phan Khánh Nguyên là ai?
77 Chương 77: Bỏ thuốc
78 Chương 78: Tôi muốn làm người phụ nữ của anh
79 Chương 79: Tôi đều là của cô
80 Chương 80: Không muốn sinh con cho tôi?
81 Chương 81: Hộp gấm
82 Chương 82: Tôi tình cô nguyện
83 Chương 83: Có quá nhiều kẻ điên tình
84 Chương 84: Phụ nữ đều nhẫn tâm
85 Chương 85: Mất bò mới lo làm chuồng
86 Chương 86: Có phải em yêu Vĩ Phong không?
87 Chương 87: Hóa ra không ngốc như vậy
88 Chương 88: Một đêm an yên
89 Chương 89: Giả vờ
90 Chương 90: Giết cô thì quá dễ dàng
91 Chương 91: Dọn ra ngoài ở
92 Chương 92: Chồng tìm tới ký túc xá
93 Chương 93: Cô là do anh tôi đưa tới bên tôi
94 Chương 94: Đi xem mặt trời mọc
95 Chương 95: Muốn tự động hay là tôi động?
96 Chương 96: Căn phòng trên lầu ba
97 Chương 97: Nuôi nhốt
98 Chương 98: Gian phu
99 Chương 99: Mơ tưởng vợ người khác
100 Chương 100: Tôi nói tôi ghen, cô có tin không?
101 Chương 101: Em chưa bao giờ là Khả Hân của anh
102 Chương 102: Tôi sẽ không chạm vào cô
103 Chương 103: Vì có nước bọt của tôi
104 Chương 104: Thịt mỡ
105 Chương 105: Muốn tin nhưng không thể tin
106 Chương 106: Lợi bất cập hại
107 Chương 107: Buổi xem mắt
108 Chương 108: Bỏ lỡ
109 Chương 109: Không nghe lời sẽ bị phạt
110 Chương 110: Chân tướng
111 Chương 111: Tìm cách vạch trần
112 Chương 112: Tại sao lại lừa tôi?
113 Chương 113: Tôi hận anh
114 Chương 114: Không chốn nương thân
115 Chương 115: Tự sát
116 Chương 116: Dự cảm không lành
117 Chương 117: Vì sao cô còn trở về?
118 Chương 118: Ngày chết của cô đến rồi
119 Chương 119: Chạm mặt
120 Chương 120: Cô từng ngủ với Lâm Vĩ Phong?
121 Chương 121: Tôi là phu nhân nhà họ Lâm
122 Chương 122: Giấc mộng dài
123 Chương 123: Đơn ly hôn tôi ký rồi
124 Chương 124: Tính kế
125 Chương 125: Nhân từ với cô là tàn nhẫn với tôi
126 Chương 126: Tôi cần cô
127 Chương 127: Ngoan, giúp tôi
128 Chương 128: Kiên quyết ly hôn
129 Chương 129: Bất an
130 Chương 130: Mua que
131 Chương 131: Chủ động làm lành
132 Chương 132: Ngọt ngào
133 Chương 133: Hai vạch
134 Chương 134: Xuất viện
135 Chương 135: Hất nước bẩn
136 Chương 136: Đừng nói lời từ chối
137 Chương 137: Mâu thuẫn
138 Chương 138: Gian díu
139 Chương 139: Đáp trả
140 Chương 140: Đoạn tuyệt
141 Chương 141: Đôi co
142 Chương 142: Muốn được yêu
143 Chương 143: Vợ của tôi ở nhà người đàn ông khác?
144 Chương 144: Về nhà
145 Chương 145: Suy nhược cơ thể
146 Chương 146: Không cần đi làm, tôi nuôi
147 Chương 147: Sáng mai tôi vẫn ở bên cô
148 Chương 148: Theo đến tận trường
149 Chương 149: Suy nghĩ cho bản thân
150 Chương 150: Người ngoài cuộc sáng suốt
151 Chương 151: Vẽ tôi đi
152 Chương 152: Lâm thị là của anh trai tôi
153 Chương 153: Tính toán của Vĩ Thành
154 Chương 154: Hy vọng giả dối
155 Chương 155: Tôi chưa từng muốn em là vợ của người khác
156 Chương 156: Đúng là người phụ nữ của tôi
157 Chương 157: Dạ tiệc
158 Chương 158: Ngắm nhìn thế giới của tôi
159 Chương 159: Phu nhân tổng giám đốc giá lâm!
160 Chương 160: Rung động thoáng qua
161 Chương 161: Khám thai
162 Chương 162: Tên chồng phải là tên tôi, Lâm Vĩ Phong
163 Chương 163: Hạnh phúc đột ngột
164 Chương 164: Bình yên trước giông bão
165 Chương 165: Che giấu càng lâu tổn thương càng sâu
166 Chương 166: Lướt qua
167 Chương 167: Ai cũng vì tình yêu mà trở nên hèn mọn
168 Chương 168: Ánh trăng hiểu thấu lòng tôi
169 Chương 169: Tay trong tay
170 Chương 170: Dáng vẻ em có anh đều thích
171 Chương 171: Đương đầu giông bão
172 Chương 172: Tôi không tin anh, tôi tin chồng mình
173 Chương 173: Lột xác
174 Chương 174: Tôi chính là nhị phu nhân nhà họ Lâm
175 Chương 175: Anh về rồi
176 Chương 176: Sau cơn mưa sẽ có cầu vồng
177 Chương 177: Ra mắt mẹ
178 Chương 178: Thăm Viện tình thương
179 Chương 179: Cuộc chiến bắt đầu
180 Chương 180: Những nỗi đau dai dẳng
181 Chương 181: Anh vì yêu mà đến, tôi vì yêu ở lại
182 Chương 182: Rối loạn
183 Chương 183: Một đổi một
184 Chương 184: Dù có chuyện gì, em cũng muốn được bên anh
185 Chương 185: Trao đổi bất thành
186 Chương 186: Vỡ vụn
187 Chương 187: Vĩ Phong, anh thắng rồi
188 Chương 188: Lá bài tẩy
189 Chương 189: Đấu trí
190 Chương 190: Anh nợ tôi ân tình này
191 Chương 191: Biển xanh sâu thẳm
192 Chương 192: Cách xa
193 Chương 193: Người đàn ông đứng sau tất cả
194 Chương 194: Không có lựa chọn thứ hai
195 Chương 195: Muộn màng
196 Chương 196: Không có tin tức chính là tin tức tốt nhất
197 Chương 197: Học cách chấp nhận
198 Chương 198: Thời gian trôi như nước
199 Chương 199: Sinh non
200 Chương 200: Anju
201 Chương 201: Nhận cháu
202 Chương 202: Xuất viện
203 Chương 203: Tin tức truyền về
204 Chương 204: Tiếp cận
205 Chương 205: Giá mà đó là anh
206 Chương 206: Tán tỉnh
207 Chương 207: Chúng ta cũng giống vợ chồng thật
208 Chương 208: Ai khi yêu không ích kỷ
209 Chương 209: Chỉ cần em bình an
210 Chương 210: Dựa vào chính mình
211 Chương 211: Anh hai trở về
212 Chương 212: Em có tin vào định mệnh không?
213 Chương 213: Tự mình giành lấy
214 Chương 214: Tiêm phòng
215 Chương 215: Anh không giống
216 Chương 216: Đừng bắt mọi người điên cùng anh
217 Chương 217: Trong tim có một người không thể quên
218 Chương 218: Đau dài chi bằng đau ngắn
219 Chương 219: Cơ hội gặp lại
220 Chương 220: Được nhìn thấy em
221 Chương 221: Chồng cô đã đến đây
222 Chương 222: Gặp lại
223 Chương 223: Tình cảm trào dâng
224 Chương 224: Anh là người trong lòng em
225 Chương 225: Tự mình làm chủ cuộc đời
226 Chương 226: Chạm vào nhau
227 Chương 227: Đâm tôi đi
228 Chương 228: Đừng đi
229 Chương 229: Sự thật năm xưa
230 Chương 230: Quyết định cuối cùng
231 Chương 231: Xác định
232 Chương 232: Tất cả vì con bé
233 Chương 233: Khao khát làm cha
234 Chương 234: Xây dựng kế hoạch
235 Chương 235: Lời tạm biệt
236 Chương 236: Giống quá
237 Chương 237: Chụp ảnh gia đình
238 Chương 238: Kế hoạch trốn thoát (1)
239 Chương 239: Kế hoạch trốn thoát (2)
240 Chương 240: Truy bắt
241 Chương 241: Trò chơi bắt đầu
242 Chương 242: Thành công chạy thoát
243 Chương 243: Trở về nhà
244 Chương 244: Hạnh phúc đoàn viên (1)
245 Chương 245: Hạnh phúc đoàn viên (2)
246 Chương 246: Liệu ai có thể sửa sai
247 Chương 247: Đuổi theo đến cùng
248 Chương 248: Bồn tắm
249 Chương 249: Ngày tháng bình yên
250 Chương 250: Bù đắp
251 Chương 251: Sinh thêm một đứa
252 Chương 252: Kết quả xét nghiệm
253 Chương 253: Người làm chủ gia đình
254 Chương 254: Cuộc sống tươi đẹp
255 Chương 255: Em không còn ở bên cạnh anh
256 Chương 256: Em làm bạn gái anh nhé?
257 Chương 257: Đường cùng
258 Chương 258: Tin tức mới
259 Chương 259: Kích thích
Chapter

Updated 259 Episodes

1
Chương 1: Đêm động phòng
2
Chương 2: Kẻ vô lễ
3
Chương 3: Lại mặt
4
Chương 4: Cô đơn một đời
5
Chương 5: Ác mộng
6
Chương 6: Không được tắm ở đây
7
Chương 7: Cần tiền
8
Chương 8: Giãy nữa sẽ rách
9
Chương 9: Liên quan gì anh tôi?
10
Chương 10: Cứu nguy
11
Chương 11: Đến Đặng gia đón người
12
Chương 12: Mỹ Ân động lòng
13
Chương 13: Có còn đau không?
14
Chương 14: Chuyện vợ chồng nên làm
15
Chương 15: Chồng à, em nóng
16
Chương 16: Tôi chưa từng xem cô là chị dâu
17
Chương 17: Bất ngờ nhiệt tình
18
Chương 18: Tôi là thiếu phu nhân
19
Chương 19: Thiên sứ bảo hộ
20
Chương 20: Tìm vợ cho chồng
21
Chương 21: Lau người cho tôi
22
Chương 22: Giả vờ đáng thương
23
Chương 23: Mèo con hóa báo dữ
24
Chương 24: Ai là vợ chồng son với anh ta?
25
Chương 25: Tấm lòng đổi tấm lòng
26
Chương 26: Bạn trai
27
Chương 27: Sau này còn xui xẻo hơn
28
Chương 28: Tôi muốn bôi thuốc cho cô
29
Chương 29: Sao mà chịu nổi
30
Chương 30: Hoàng Thiệu Huy
31
Chương 31: Đến đây
32
Chương 32: Hận tôi không?
33
Chương 33: Anh ấy cần tôi hay cô cần tôi?
34
Chương 34: Anh cởi hết cho em xem
35
Chương 35: Chuyện vợ chồng nào cũng phải trải qua
36
Chương 36: Chồng, em tới tháng rồi
37
Chương 37: Quan tâm đột xuất
38
Chương 38: Đòi lại cả vốn lẫn lãi
39
Chương 39: Không thích thì đừng ăn
40
Chương 40: Có chuyện muốn nhờ
41
Chương 41: Sao cô ấy ăn đạm bạc thế?
42
Chương 42: Ăn ngon miệng hơn
43
Chương 43: Những nụ hôn khó cưỡng
44
Chương 44: Tam thê tứ thiếp
45
Chương 45: Tôi không thích xoài
46
Chương 46: Cô làm tôi sẽ ăn
47
Chương 47: Cô đi tôi sẽ đi
48
Chương 48: Gắp thức ăn cho tôi
49
Chương 49: Đáng giá 1 nghìn tỷ
50
Chương 50: Không yên tâm
51
Chương 51: Vì sao lại cứu tôi?
52
Chương 52: Tôi sẽ rời nhà mấy ngày
53
Chương 53: Xa là nhớ
54
Chương 54: Người vợ Vĩ Phong mới cưới
55
Chương 55: Vị khách không mời
56
Chương 56: Nhầm người
57
Chương 57: Có nhớ tôi không?
58
Chương 58: Nụ hôn bị phát hiện
59
Chương 59: Rối như tơ vò
60
Chương 60: Nhảy ở quán bar
61
Chương 61: Tại sao muốn đi câu dẫn đàn ông?
62
Chương 62: Nhảy cho một mình tôi xem
63
Chương 63: Đã kết hôn rồi
64
Chương 64: Đau bao tử không chết được
65
Chương 65: Cơ thể tôi khát
66
Chương 66: Đó cũng là một cách yêu
67
Chương 67: Bắt cóc
68
Chương 68: Giúp người làm việc
69
Chương 69: Đúng là người phụ nữ của tôi
70
Chương 70: Cuối cùng anh cũng đến rồi
71
Chương 71: Có anh là bình yên
72
Chương 72: Bảo cô tới thì mau tới
73
Chương 73: Là bạn gái sao?
74
Chương 74: Thừa nước đục thả câu
75
Chương 75: Có biết rên không?
76
Chương 76: Phan Khánh Nguyên là ai?
77
Chương 77: Bỏ thuốc
78
Chương 78: Tôi muốn làm người phụ nữ của anh
79
Chương 79: Tôi đều là của cô
80
Chương 80: Không muốn sinh con cho tôi?
81
Chương 81: Hộp gấm
82
Chương 82: Tôi tình cô nguyện
83
Chương 83: Có quá nhiều kẻ điên tình
84
Chương 84: Phụ nữ đều nhẫn tâm
85
Chương 85: Mất bò mới lo làm chuồng
86
Chương 86: Có phải em yêu Vĩ Phong không?
87
Chương 87: Hóa ra không ngốc như vậy
88
Chương 88: Một đêm an yên
89
Chương 89: Giả vờ
90
Chương 90: Giết cô thì quá dễ dàng
91
Chương 91: Dọn ra ngoài ở
92
Chương 92: Chồng tìm tới ký túc xá
93
Chương 93: Cô là do anh tôi đưa tới bên tôi
94
Chương 94: Đi xem mặt trời mọc
95
Chương 95: Muốn tự động hay là tôi động?
96
Chương 96: Căn phòng trên lầu ba
97
Chương 97: Nuôi nhốt
98
Chương 98: Gian phu
99
Chương 99: Mơ tưởng vợ người khác
100
Chương 100: Tôi nói tôi ghen, cô có tin không?
101
Chương 101: Em chưa bao giờ là Khả Hân của anh
102
Chương 102: Tôi sẽ không chạm vào cô
103
Chương 103: Vì có nước bọt của tôi
104
Chương 104: Thịt mỡ
105
Chương 105: Muốn tin nhưng không thể tin
106
Chương 106: Lợi bất cập hại
107
Chương 107: Buổi xem mắt
108
Chương 108: Bỏ lỡ
109
Chương 109: Không nghe lời sẽ bị phạt
110
Chương 110: Chân tướng
111
Chương 111: Tìm cách vạch trần
112
Chương 112: Tại sao lại lừa tôi?
113
Chương 113: Tôi hận anh
114
Chương 114: Không chốn nương thân
115
Chương 115: Tự sát
116
Chương 116: Dự cảm không lành
117
Chương 117: Vì sao cô còn trở về?
118
Chương 118: Ngày chết của cô đến rồi
119
Chương 119: Chạm mặt
120
Chương 120: Cô từng ngủ với Lâm Vĩ Phong?
121
Chương 121: Tôi là phu nhân nhà họ Lâm
122
Chương 122: Giấc mộng dài
123
Chương 123: Đơn ly hôn tôi ký rồi
124
Chương 124: Tính kế
125
Chương 125: Nhân từ với cô là tàn nhẫn với tôi
126
Chương 126: Tôi cần cô
127
Chương 127: Ngoan, giúp tôi
128
Chương 128: Kiên quyết ly hôn
129
Chương 129: Bất an
130
Chương 130: Mua que
131
Chương 131: Chủ động làm lành
132
Chương 132: Ngọt ngào
133
Chương 133: Hai vạch
134
Chương 134: Xuất viện
135
Chương 135: Hất nước bẩn
136
Chương 136: Đừng nói lời từ chối
137
Chương 137: Mâu thuẫn
138
Chương 138: Gian díu
139
Chương 139: Đáp trả
140
Chương 140: Đoạn tuyệt
141
Chương 141: Đôi co
142
Chương 142: Muốn được yêu
143
Chương 143: Vợ của tôi ở nhà người đàn ông khác?
144
Chương 144: Về nhà
145
Chương 145: Suy nhược cơ thể
146
Chương 146: Không cần đi làm, tôi nuôi
147
Chương 147: Sáng mai tôi vẫn ở bên cô
148
Chương 148: Theo đến tận trường
149
Chương 149: Suy nghĩ cho bản thân
150
Chương 150: Người ngoài cuộc sáng suốt
151
Chương 151: Vẽ tôi đi
152
Chương 152: Lâm thị là của anh trai tôi
153
Chương 153: Tính toán của Vĩ Thành
154
Chương 154: Hy vọng giả dối
155
Chương 155: Tôi chưa từng muốn em là vợ của người khác
156
Chương 156: Đúng là người phụ nữ của tôi
157
Chương 157: Dạ tiệc
158
Chương 158: Ngắm nhìn thế giới của tôi
159
Chương 159: Phu nhân tổng giám đốc giá lâm!
160
Chương 160: Rung động thoáng qua
161
Chương 161: Khám thai
162
Chương 162: Tên chồng phải là tên tôi, Lâm Vĩ Phong
163
Chương 163: Hạnh phúc đột ngột
164
Chương 164: Bình yên trước giông bão
165
Chương 165: Che giấu càng lâu tổn thương càng sâu
166
Chương 166: Lướt qua
167
Chương 167: Ai cũng vì tình yêu mà trở nên hèn mọn
168
Chương 168: Ánh trăng hiểu thấu lòng tôi
169
Chương 169: Tay trong tay
170
Chương 170: Dáng vẻ em có anh đều thích
171
Chương 171: Đương đầu giông bão
172
Chương 172: Tôi không tin anh, tôi tin chồng mình
173
Chương 173: Lột xác
174
Chương 174: Tôi chính là nhị phu nhân nhà họ Lâm
175
Chương 175: Anh về rồi
176
Chương 176: Sau cơn mưa sẽ có cầu vồng
177
Chương 177: Ra mắt mẹ
178
Chương 178: Thăm Viện tình thương
179
Chương 179: Cuộc chiến bắt đầu
180
Chương 180: Những nỗi đau dai dẳng
181
Chương 181: Anh vì yêu mà đến, tôi vì yêu ở lại
182
Chương 182: Rối loạn
183
Chương 183: Một đổi một
184
Chương 184: Dù có chuyện gì, em cũng muốn được bên anh
185
Chương 185: Trao đổi bất thành
186
Chương 186: Vỡ vụn
187
Chương 187: Vĩ Phong, anh thắng rồi
188
Chương 188: Lá bài tẩy
189
Chương 189: Đấu trí
190
Chương 190: Anh nợ tôi ân tình này
191
Chương 191: Biển xanh sâu thẳm
192
Chương 192: Cách xa
193
Chương 193: Người đàn ông đứng sau tất cả
194
Chương 194: Không có lựa chọn thứ hai
195
Chương 195: Muộn màng
196
Chương 196: Không có tin tức chính là tin tức tốt nhất
197
Chương 197: Học cách chấp nhận
198
Chương 198: Thời gian trôi như nước
199
Chương 199: Sinh non
200
Chương 200: Anju
201
Chương 201: Nhận cháu
202
Chương 202: Xuất viện
203
Chương 203: Tin tức truyền về
204
Chương 204: Tiếp cận
205
Chương 205: Giá mà đó là anh
206
Chương 206: Tán tỉnh
207
Chương 207: Chúng ta cũng giống vợ chồng thật
208
Chương 208: Ai khi yêu không ích kỷ
209
Chương 209: Chỉ cần em bình an
210
Chương 210: Dựa vào chính mình
211
Chương 211: Anh hai trở về
212
Chương 212: Em có tin vào định mệnh không?
213
Chương 213: Tự mình giành lấy
214
Chương 214: Tiêm phòng
215
Chương 215: Anh không giống
216
Chương 216: Đừng bắt mọi người điên cùng anh
217
Chương 217: Trong tim có một người không thể quên
218
Chương 218: Đau dài chi bằng đau ngắn
219
Chương 219: Cơ hội gặp lại
220
Chương 220: Được nhìn thấy em
221
Chương 221: Chồng cô đã đến đây
222
Chương 222: Gặp lại
223
Chương 223: Tình cảm trào dâng
224
Chương 224: Anh là người trong lòng em
225
Chương 225: Tự mình làm chủ cuộc đời
226
Chương 226: Chạm vào nhau
227
Chương 227: Đâm tôi đi
228
Chương 228: Đừng đi
229
Chương 229: Sự thật năm xưa
230
Chương 230: Quyết định cuối cùng
231
Chương 231: Xác định
232
Chương 232: Tất cả vì con bé
233
Chương 233: Khao khát làm cha
234
Chương 234: Xây dựng kế hoạch
235
Chương 235: Lời tạm biệt
236
Chương 236: Giống quá
237
Chương 237: Chụp ảnh gia đình
238
Chương 238: Kế hoạch trốn thoát (1)
239
Chương 239: Kế hoạch trốn thoát (2)
240
Chương 240: Truy bắt
241
Chương 241: Trò chơi bắt đầu
242
Chương 242: Thành công chạy thoát
243
Chương 243: Trở về nhà
244
Chương 244: Hạnh phúc đoàn viên (1)
245
Chương 245: Hạnh phúc đoàn viên (2)
246
Chương 246: Liệu ai có thể sửa sai
247
Chương 247: Đuổi theo đến cùng
248
Chương 248: Bồn tắm
249
Chương 249: Ngày tháng bình yên
250
Chương 250: Bù đắp
251
Chương 251: Sinh thêm một đứa
252
Chương 252: Kết quả xét nghiệm
253
Chương 253: Người làm chủ gia đình
254
Chương 254: Cuộc sống tươi đẹp
255
Chương 255: Em không còn ở bên cạnh anh
256
Chương 256: Em làm bạn gái anh nhé?
257
Chương 257: Đường cùng
258
Chương 258: Tin tức mới
259
Chương 259: Kích thích

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play