Vương Gia Ta Giúp Chàng Cưới Người Khác

Vương Gia Ta Giúp Chàng Cưới Người Khác

Chương 1: Xuyên không

Lạc Vũ Yên đầu óc vẫn còn choáng ngợp, tâm trí bất giác trở nên mơ hồ, ngồi bất động trên chiếc giường gỗ. Đầu bắt đầu nhớ lại tình cảnh lúc trước, rõ ràng nàng đang đi dã ngoại vì tò mò mà một mình đi vào bên trong một cái hang động trên núi. Còn chưa định thần đã bị rơi vào một cái hố đen, nó như có lực hút mạnh mẽ mà kéo nàng rơi xuống với tốc độ chóng mặt. Khi tưởng chừng bản thân sắp chết đến nơi lại tỉnh dậy ở nơi này.

Lạc Vũ Yên đưa mắt quan sát khắp căn phòng, mọi thứ xung quanh được trang trí toàn là màu đỏ. Trên bàn lớn thắp hai cây nến đỏ là thứ duy nhất chiếu sáng nơi đây. Lạc Vũ Yên thầm đánh giá.

Căn phòng này với cách bày biện trang trí không khác gì phòng tân hôn ở trong các bộ phim cổ đại nàng đang xem. Không phải là đang quay phim chứ? Bản thân lại ở chỗ này làm gì? Khoan đã, trên người nàng, không phải chứ, sao lại mặc hỉ phục, đang vào vai tân nương tử ngồi đợi phu quân sao? Trước đây để kiếm thêm tiền tiêu vặt nàng cũng đã từng đăng kí vào đoàn phim diễn vai quần chúng qua lại nha.

Lạc Vũ Yên theo bản năng lên tiếng gọi lớn.

"Các người quay đủ chưa? Mau ra đi, tôi còn chưa thương lượng tiền diễn xuất, không thể cứ vậy mà diễn tiếp."

Sau tiếng nói lớn của nàng đáp lại chỉ có không gian im lặng. Lạc Vũ Yên cảm thấy có chút kì quái, đưa tay lên lau khóe miệng, trên tay lưu lại dấu vết của một tơ máu đỏ thẩm. Nàng bắt đầu cảm thấy không ổn, nơi đây là nơi nào? Lạc Vũ Yên vội đứng dậy chạy lại bên cửa lớn ra tay đẩy mạnh. Nhưng cửa đã bị khóa ngoài, nàng ra tay đẩy càng lúc càng mạnh, bất ngờ cửa lại được mở ra.

Bên ngoài cửa là một nam tử còn trẻ, dáng người cao lớn, hai tay hắn đang nắm vào hai bên cánh cửa. Vẻ mặt lạnh nhạt âm trầm, đưa mắt nhìn nàng như kẻ thù không đội trời chung.

Lạc Vũ Yên quan sát hắn, trong lòng không khỏi khen ngợi, hắn là nam tử đẹp nhất mà nàng từng gặp. Có thể nói là đại mỹ nam tử. Thân người cân xứng, ngũ quan tinh xảo, đẹp như tranh vẽ, làn da trắng mịn màn không tỳ vết, đôi mắt sáng đẹp tựa sao trời. Mắt phượng đen dài chứa vài phần lãnh khí chung quy vẫn đẹp đến mê hoặc lòng người. Sóng mũi cao thẳng đầy khí phách, đôi môi mỏng toát ra khí chất vương giả. Trên người hắn đang mặt một bộ hỉ phục đỏ chói tôn lên mái tóc đen dài nhẹ bay trong gió, hắn đúng là mỹ nam tử cực phẩm.

Lạc Vũ Yên vốn cực kì thích cái đẹp, ngắm nhìn nửa ngày, miệng há lớn mắt cũng mở to. Thường ngày nàng cũng không phải thuộc loại người háo sắc như vậy, nhưng đây là trường hợp đặc biệt a~. Nam tử trước mặt thật đẹp như tranh vẽ, nhìn một lần không thể đời mắt đi được. Lạc Vũ Yên nhìn say mê đến quên đi tình cảnh trước mắt, không hề có chút khí chất nói lớn:

"Ôi mẹ ơi! Đẹp quá đi mất!"

Nam Tử bấy giờ vẻ mặt càng lộ ra vẻ chán ghét, chân bước mạnh đi vào, vẻ mặt khinh thường nhìn nàng, lạnh nhạt nói.

"Lạc Vũ Yên, ngươi đúng là không có chút liêm sỉ, dùng mọi thủ đoạn để có được ngày hôm nay. Nhưng ta lại đối với ngươi không có một chút nào hứng thú. Ngươi nên sớm biết thân phận mà chuẩn bị sớm rời khỏi đây"

"Vị ca ca này, có phải chúng ta đang diễn xuất hay không?"

"Ngươi đừng giở trò nữa, bổn vương không có chút hứng thú gì với ngươi."

"..."

Lời nói vừa dứt, hắn còn tưởng nàng sẽ như các lần trước lôi kéo tay hắn, khóc lóc la hét than trách hắn. Còn dùng đủ mọi thủ đoạn kéo giữ hắn. Nhưng thật bất ngờ, tình cảnh hiện tại lại trái ngược hoàn toàn. Thái độ lúc này của Lạc Vũ Yên lại làm cho hắn vô cùng kinh ngạc.

Lạc Vũ Yên từ khi nghe những lời nam tử này nói, từ đầu đến cuối vẫn luôn im lặng, trong đầu động não suy nghĩ không ít. Nàng rốt cuộc cũng không thể hiểu nổi những lời hắn nói. Nhìn hỉ phục hắn mặc trên người cùng với cái của nàng giống nhau. Nếu không phải đang đóng phim thì tình huống hiện giờ là như thế nào đây? Não vận hết công suất mới đưa ra lời giải đáp cuối cùng là "tên này chắc hẳn là kẻ điên rồi."

Lạc Vũ Yên trong lòng có chút tiếc nuối thở dài. Đưa đôi mắt xinh đẹp nhìn về phía người kia. Nàng thấy nam tử vẻ mặt càng lúc càng ngơ ngác nhìn về phía nàng. Lạc Vũ Yên cảm thấy có chút tội nghiệp nên lên tiếng.

"Haiz z. ..Vị ca ca này ngươi đừng ngơ ngác nhìn ta nữa, có phải quên đường về nhà rồi không?"

Hàn Thương Nguyệt cũng chính là nam tử đang ngơ ngác này, vẻ mặt hết sức hoài nghi nhìn Lạc Vũ Yên chầm chầm.

"Lạc Vũ Yên, ngươi rốt cuộc đang nói nhảm cái gì? Đây chẳng phải là phủ của ta hay sao. Ngươi đừng cho hiện tại mình là Vương Phi thì muốn nói gì cũng được."

Nàng lúc này cảm thấy càng ngày càng rối rấm, không phải hắn điên mà là nàng sắp điên mất rồi. Tay chỉ vào chính mình khó hiểu hỏi.

"Vị tiểu ca này, sao ngươi lại biết tên ta? Cái gì là Vương Phi chứ? Đây rốt cuộc là nơi nào?"

Hàn Thương Nguyệt vẻ mặt khinh thường nhìn nàng.

"Ngươi đây là đang muốn giả vờ mất trí? Ta thật muốn xem ngươi còn có thể bày ra thủ đoạn gì."

Đối với thái độ kia của hắn, Lạc Vũ Yên cố gắng nhẫn nhịn từ từ nén cơn tức giận, đối với nam tử trước mặt này tạm thời không nên gây gỗ với hắn thì hơn. Chuyện lần này có chút vượt xa trí tưởng tượng của nàng rồi. Nàng giữ bình tĩnh tiếp tục tươi cười vui vẻ.

"Ta là đang nói chuyện nghiêm túc đó, ta thật sự không biết nơi đây là đâu. Sau khi tỉnh lại liền ở đây rồi, ngươi là ai ta cũng không biết, có phải đã nhận nhằm người rồi hay không?"

Hàn Thương Nguyệt càng lúc càng nghi ngờ, bước gần về phía nàng, trên môi bày ra nụ cười khinh thường. Nàng cũng chính vì thế mà từng bước lùi về phía sau.

"Ngươi rốt cuộc đang muốn làm gì? Không phải dùng đủ mọi cách để được trở thành vương phi của ta sao?"

Thấy nàng ngơ ngác hắn còn tưởng nàng đang định tiếp tục giở trò, càng khinh thường nói tiếp. Từng câu từng chữ đều mang theo ý chán ghét.

"Được nếu ngươi muốn biết ta nhắc lại cho ngươi biết. Nơi đây chính là Vương Vũ quốc, ta chính là ngũ vương gia Hàn Thương Nguyệt."

Hắn âm thầm quan sát từng biểu tình trên gương mặt nàng sau đó cũng tiếp tục nói tiếp, từng chữ phát ra như thể nhắc nhở cho nàng biết hắn hiểu rất rõ thủ đoạn của nàng. Hắn không tin người trước mặt thật sự mất trí.

"Lạc Vũ Yên ngươi là đích nữ của Lạc Viên Trạm thừa tướng của Vương Vũ quốc cũng là trọng thần của quốc gia. Ngươi chính là ỷ vào gia thế tìm đủ mọi thủ đoạn cầu xin kể cả hãm hại, hạ thấp người khác để xin hoàng thượng hạ lệnh cho ta cưới ngươi vào cửa. Lúc này... lại còn đang giả vờ vô tội, diễn cũng hay lắm."

Nghe một tràng lời nói của hắn, ngữ khí lạnh đến thấu xương như thể xem nàng trở thành kẻ địch. Lạc Vũ Yên như đang đứng hình tại chỗ, mặt vô cùng kinh hãi. Ý nghĩ duy nhất có thể giải thích cho chuyện này chỉ có thể là... nàng thật sự giống như những tiểu thuyết xuyên không.

Nàng bây giờ xuyên qua rồi! Chuyện này đối với nàng mà nói là một chuyện không tưởng.

"Thiên ạ~"

______________________________

Ngoài bộ này ra, các bạn có nhã hứng muốn đổi gió với truyện xuyên không, nữ cường, hài hước thì có thể ghé qua truyện "Nhặt Tiểu Nha Hoàn làm vương phi" của mình xem thử văn án nha.

Bấm vào nick mình "Y Vân" để xem góp ý cho truyện nhá, cảm ơn các bạn.

Hot

Comments

Phan Ánh Tuyết

Phan Ánh Tuyết

hay

2024-02-20

0

ocsen

ocsen

hay

2022-10-27

0

Miyuki

Miyuki

.

2022-10-24

1

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Xuyên không
2 Chương 2: Mất trí
3 Chương 3: Ép Hôn
4 Chương 4: Làm Điểm Tâm
5 Chương 5: Háo Sắc
6 Chương 6: Tình tình ý ý
7 Chương 7: Diệp Uyển Như
8 Chương 8: Nhìn trộm
9 Chương 9: Cùng ngủ
10 Chương 10: Chê ta nói nhiều
11 Chương 11: Thích Trêu Nàng
12 Chương 12: Hội Hoa Đăng
13 Chương 13: Vọng Nguyệt Lâu
14 Chương 14: Nợ Tiền
15 Chương 15: Một khúc hát liền nổi danh
16 Chương 16: Lại Gặp Mỹ Nam Nhân
17 Chương 17: Nữa đêm đến gây rối
18 Chương 18: Ta là siêu diễn xuất
19 Chương 19: Đỏ mặt
20 Chương 20: Ta hối hận rồi
21 Chương 21: Ôm chân
22 Chương 22: Canh an thai
23 Chương 23: Thiên ý
24 Chương 24: Sơn tặc
25 Chương 25: Bị lộ
26 Chương 26: Thích ai?
27 Chương 27: Ghen
28 Chương 28: Vào Cung
29 Chương 29: Hương Liên quận chúa
30 Chương 30: Đánh được
31 Chương 31: Nàng là Vương Phi của ta
32 Chương 32: Ăn được không?
33 Chương 33: Phạt rượu
34 Chương 34: Đảo ngược tình thế
35 Chương 35: Ta tin nàng
36 Chương 36: Say rượu
37 Chương 37: Hôn
38 Chương 38: Tức chết nàng
39 Chương 39: Cứ ngắm bản vương
40 Chương 40: Ra oai
41 Chương 41: Thử vận may đổi bạc
42 Chương 42: Bách Hoa lâu
43 Chương 43: Tên biến thái
44 Chương 44: Đánh nhau
45 Chương 45: Trừng Phạt
46 Chương 46: Thủ Cung Sa
47 Chương 47: Muốn làm gì?
48 Chương 48: Tư Tình
49 Chương 49: Mắt nàng rất đẹp
50 Chương 50: Ta hôn ngài
51 Chương 51: Thích Khách
52 Chương 52: Bị dọa sợ
53 Chương 53: Chàng là phu quân của ta
54 Chương 54: Viên Phòng
55 Chương 55: Ta nhớ hết rồi
56 Chương 56: Cáo tội
57 Chương 57: Thổ Lộ
58 Chương 58: Còn dám nói ta làm không được
59 Chương 59: Kiếm tiền không khó
60 Chương 60: Cùng ăn cơm
61 Chương 61: Vương Phi không dễ làm
62 Chương 62: Mở tửu quán
63 Chương 63: Minh Nhật lâu
64 Chương 64: Thích người như thế nào?
65 Chương 65: Rót rượu
66 Chương 66: Tâm nàng sớm đã thuộc về người khác
67 Chương 67: Tính kế
68 Chương 68: Nhầm lẫn
69 Chương 69: Bị bắt
70 Chương 70: Bị Hạ Dược
71 Chương 71: Là ta đây
72 Chương 72: Phục Thủy miếu
73 Chương 73: Tuyệt Vọng
74 Chương 74: Hỉ
75 Chương 75: Mẹ quý nhờ con
76 Chương 76: Nương tử, tin ta!
77 Chương 77: Dạo Phố
78 Chương 78: Hiểu Lầm
79 Chương 79: Ta Thích Nàng
80 Chương 80: Hóa giải hiểu lầm
81 Chương 81: Bệnh
82 Chương 82: Yên Nhi...Chờ Ta.
83 Chương 83: Âm Hiểm Khó Lường
84 Chương 84: Biến Cố
85 Chương 85: Đại Kết Cục ( hoàn )
86 Ngoại Truyện 1: Đoàn Viên
87 Ngoại Truyện 2: Tương Ngộ
88 Gửi Truyện Đến Đọc Giả
Chapter

Updated 88 Episodes

1
Chương 1: Xuyên không
2
Chương 2: Mất trí
3
Chương 3: Ép Hôn
4
Chương 4: Làm Điểm Tâm
5
Chương 5: Háo Sắc
6
Chương 6: Tình tình ý ý
7
Chương 7: Diệp Uyển Như
8
Chương 8: Nhìn trộm
9
Chương 9: Cùng ngủ
10
Chương 10: Chê ta nói nhiều
11
Chương 11: Thích Trêu Nàng
12
Chương 12: Hội Hoa Đăng
13
Chương 13: Vọng Nguyệt Lâu
14
Chương 14: Nợ Tiền
15
Chương 15: Một khúc hát liền nổi danh
16
Chương 16: Lại Gặp Mỹ Nam Nhân
17
Chương 17: Nữa đêm đến gây rối
18
Chương 18: Ta là siêu diễn xuất
19
Chương 19: Đỏ mặt
20
Chương 20: Ta hối hận rồi
21
Chương 21: Ôm chân
22
Chương 22: Canh an thai
23
Chương 23: Thiên ý
24
Chương 24: Sơn tặc
25
Chương 25: Bị lộ
26
Chương 26: Thích ai?
27
Chương 27: Ghen
28
Chương 28: Vào Cung
29
Chương 29: Hương Liên quận chúa
30
Chương 30: Đánh được
31
Chương 31: Nàng là Vương Phi của ta
32
Chương 32: Ăn được không?
33
Chương 33: Phạt rượu
34
Chương 34: Đảo ngược tình thế
35
Chương 35: Ta tin nàng
36
Chương 36: Say rượu
37
Chương 37: Hôn
38
Chương 38: Tức chết nàng
39
Chương 39: Cứ ngắm bản vương
40
Chương 40: Ra oai
41
Chương 41: Thử vận may đổi bạc
42
Chương 42: Bách Hoa lâu
43
Chương 43: Tên biến thái
44
Chương 44: Đánh nhau
45
Chương 45: Trừng Phạt
46
Chương 46: Thủ Cung Sa
47
Chương 47: Muốn làm gì?
48
Chương 48: Tư Tình
49
Chương 49: Mắt nàng rất đẹp
50
Chương 50: Ta hôn ngài
51
Chương 51: Thích Khách
52
Chương 52: Bị dọa sợ
53
Chương 53: Chàng là phu quân của ta
54
Chương 54: Viên Phòng
55
Chương 55: Ta nhớ hết rồi
56
Chương 56: Cáo tội
57
Chương 57: Thổ Lộ
58
Chương 58: Còn dám nói ta làm không được
59
Chương 59: Kiếm tiền không khó
60
Chương 60: Cùng ăn cơm
61
Chương 61: Vương Phi không dễ làm
62
Chương 62: Mở tửu quán
63
Chương 63: Minh Nhật lâu
64
Chương 64: Thích người như thế nào?
65
Chương 65: Rót rượu
66
Chương 66: Tâm nàng sớm đã thuộc về người khác
67
Chương 67: Tính kế
68
Chương 68: Nhầm lẫn
69
Chương 69: Bị bắt
70
Chương 70: Bị Hạ Dược
71
Chương 71: Là ta đây
72
Chương 72: Phục Thủy miếu
73
Chương 73: Tuyệt Vọng
74
Chương 74: Hỉ
75
Chương 75: Mẹ quý nhờ con
76
Chương 76: Nương tử, tin ta!
77
Chương 77: Dạo Phố
78
Chương 78: Hiểu Lầm
79
Chương 79: Ta Thích Nàng
80
Chương 80: Hóa giải hiểu lầm
81
Chương 81: Bệnh
82
Chương 82: Yên Nhi...Chờ Ta.
83
Chương 83: Âm Hiểm Khó Lường
84
Chương 84: Biến Cố
85
Chương 85: Đại Kết Cục ( hoàn )
86
Ngoại Truyện 1: Đoàn Viên
87
Ngoại Truyện 2: Tương Ngộ
88
Gửi Truyện Đến Đọc Giả

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play