Nữ Phụ Độc Ác Có Chút Đáng Yêu
Chap 16: htpp://16.chap
Lương Đĩnh Thâm
'Được Lắm !! con nhóc này được lắm'
Lương Đĩnh Thâm
'Vậy mà chẳng biết cãi lại mình !'
Nam Tư Khanh
'Đáng ghét hắn còn định để mình chạy đến lúc nào!?'
Lương Đĩnh Thâm
Em có thể dừng lại !
Nam Tư Khanh
'Cuối cùng cũng...'
Cô ngã xuống đất, thật sự rất mệt cô đành nằm ngay trên đất, thở dốc
Chưa bao giờ phải chạy nhiều như vậy,chân tay cô bây giờ toàn viết thương
Lương Đĩnh Thâm
'Con nhóc ngốc nghếch ! '
Anh bước đến chỗ cô đang nằm, đưa tay ra ngỏ lời muốn đỡ cô dạy
Lương Đĩnh Thâm
Đưa tay đây !
Lương Đĩnh Thâm
Em không biết đất bẩn lắm à !?
Tư Khanh đưa mắt nhìn chằm chằm vào bàn tay ấy, một bàn tay thon dài rất đẹp
Cô không nói gì thêm, dùng tay hất bàn tay trước mặt mình sang một bên, tự mình ngồi dậy
Nam Tư Khanh
Tôi không cần thầy giúp
Lương Đĩnh Thâm
Oh, vậy sao?
Nam Tư Khanh
Hôm nay Lâm Trạch Viễn đó không ở đây à
Lương Đĩnh Thâm
Em quen cậu ta à?
Lương Đĩnh Thâm
Lâm Trạch Viễn
Nam Tư Khanh
Không ! Chỉ là gặp qua rồi thôi !
Lương Đĩnh Thâm
Đừng có cứng đầu nữa !
Lương Đĩnh Thâm
Ngồi xuống đây
Lương Đĩnh Thâm
Thầy bôi thuốc cho em.
Nam Tư Khanh
Tôi không cần thầy giúp !
Lương Đĩnh Thâm
Chẳng phải thầy đã bảo em không được cứng đầu à ?
Cô ngồi xuống ghế, lần trước là Lâm Trạch Viễn chữa viết thương trên mặt cho cô. Lần này lại là Lương Đĩnh Thâm này
Nam Tư Khanh
'Sao có cảm giác mấy thằng nam nhân trong tiểu thuyết này đang khác đi nhỉ ?'
Lương Đĩnh Thâm
'Nhóc con này không thấy đau à?'
Lương Đĩnh Thâm
'Bàn tay nhỏ thật đấy!'
Anh một bên tay cầm bông chấm thuốc lên vết thương cho cô, một tay cầm bàn tay nhỏ nhắn ấy của cô
Chăm chú chữa trị vết thương
Nam Tư Khanh
'Đồ nóng tính này! hôm nay lại dịu dàng thế ? Không biết còn muốn làm gì ?'
Nam Tư Khanh
Hôm nay thầy có bị ấm đầu không thế ?
Lương Đĩnh Thâm
Em nói gì cơ ?
Nam Tư Khanh
...Thôi bỏ đi. Coi như chưa nói gì !
Cô nói xong, anh không hiểu sao lại thất có chút buồn cười...
Nên cười mỉm một cách dịu dàng...
Nam Tư Khanh
Thầy cười cái gì !?
Lương Đĩnh Thâm
Tôi xin lỗi !
Cuối cùng cũng bôi thuốc xong, anh dùng băng cá nhân dán lên những viết thương cho cô
Lương Đĩnh Thâm
Xong rồi...
Nam Tư Khanh
Thầy Lương nhà giàu có cũng giỏi mấy việc này nhỉ ?
Lương Đĩnh Thâm
Không phải ai tôi cũng đối xử vậy đâu...
Nam Tư Khanh
Thế thì hân hạnh cho tôi quá.
Anh không nói gì, bước tới gần cô
Nam Tư Khanh
Này ! Anh đến gần tôi làm gì !?
Nam Tư Khanh
Định đánh người đấy à !? Thầy Lương mặc dù thầy ghét tôi thì cũng không thể đánh người được !
Nam Tư Khanh
Tôi đánh lại thật đấy !
Tư Khanh phát hoảng lên. Tưởng chuyện gì to tát lắm, nào ngờ anh đưa tay lên xoa nhẹ mái tóc cô
Nam Tư Khanh
'Cái gì cơ ?...'
Tư Khanh vô cùng ngạc nhiên, mắt nhùn anh đầy vẻ thắc mắc. Sao anh ta lại làm vậy ?
Lương Đĩnh Thâm
Em gào cái gì ? Tôi mà biết đánh người sao ?
Lương Đĩnh Thâm
Muộn rồi mau về đi
Nói xong anh ta bỏ đi, để lại cô tại đây với một nụ cười nhân hậu...
Nam Tư Khanh
'Quả nhiên hắn ta điên rồi...'
Cô cảm thấy hắn thật là khó hiểu
Vòn hắn đi ra ngoài để về nhà, vừa đi vừa nhìn bàn tay mình, là tay vừa nãy xoa lên tóc cô, miệng tủm tỉm cười một mình.
Thích một người là vậy. Nhiều lúc chẳng có lí do gì cũng cười như một kẻ điên...
Comments
𝙼ꜟ𝚎
Bà mẹ tôi đéo ưa nổi thằng ml này! Tác giả có thể cho hắn đăng xuất luôn được không? hành động đúng là đáng khinh (tàn phế cũng được)
2022-06-29
0
Cerulean de la Fae Lource
đầu không cứng để đập phát chết luôn à =)))
2022-05-04
2
ᑎᗩᖇᑌ • ᒪIᘔᗴ • ♏︎
*Còn
2022-04-30
0