Cô Vợ Câm : Tổng Tài, Hãy Yêu Đi!

Cô Vợ Câm : Tổng Tài, Hãy Yêu Đi!

Chương 1 : Cô Câm Nhưng Tôi Không Câm

Ninh Hinh ngồi trên giường, cô nắm chặt tay mình cố gắng giữ bình tĩnh, mặc dù cả ngày đã mệt mỏi vì buổi hôn lễ, nhưng cô chưa dám thay bộ váy cưới này ra vì Mộ Viên Bách chưa về phòng.

Cạch

Anh mở cửa đi vào, nhìn thấy cô liền chán ghét hẳn.

Mộ Viên Bách nổi tiếng là kẻ lập dị, ít ai chịu được tính anh.

Chỉ vì Mộ gia và Ninh gia có hôn ước được lập từ nhỏ, đáng ra người kết hôn với anh là Ninh Tuyết, nhưng cô ta không chịu kết hôn với kẻ lập dị này, ba cô liền đẩy cô đến đây.

Bởi vì từ nhỏ Ninh Hinh đã không nói chuyện được. Điều đó khiến Ninh gia rất chán ghét cô, chẳng ai công nhận cô là nhị tiểu thư trong nhà cả.

"Ai cho phép cô ngồi trên giường?"

Mộ Viên Bách tức giận hỏi, anh là người có thói quen giữ sạch sẽ, đồ của anh chưa được phép mà có người khác chạm vào anh liền xem thứ đó rất dơ bẩn.

Thấy Mộ Viên Bách tức giận, cô vội ôm váy cưới lên rồi xuống sàn ngồi.

Mộ Viên Bách nhìn người con gái đang ngồi dưới sàn, bộ váy cưới trên người cũng chưa kịp thay ra, anh lướt qua cô.

"Chỉ là một con câm, tại sao tôi phải kết hôn với cô chứ?"

Nói xong anh tiến thẳng vào phòng tắm, đóng cửa một cái thật mạnh.

Ninh Hinh co mình lại, cô dồn bản thân vào góc tường. Từ trước đến nay, sự tồn tại của cô chẳng ai công nhận, đi đến đâu cũng bị người khác ghét bỏ.

Là do cô ghét cuộc sống này?

Hay là do cuộc sống này ghét bỏ cô?

Nghe tiếng chảy nước trong phòng tắm, Ninh Hinh cũng đã mệt, cô tự nghiêng người nằm xuống sàn nhà lạnh lẽo, nhắm mắt lại.

Cô chỉ muốn chết, hi vọng sau khi kết thúc cuộc hôn nhân này.

Cô có thể chết.

...

Mộ Viên Bách tắm xong liền đi ra, trên người chỉ quấn khăn tắm ngang hông, nhìn ngang nhìn dọc thấy cô nằm dưới sàn nhà.

Chậc.

Mộ Viên Bách chậc lưỡi một cái, sau đó đến tủ lấy quần áo mặc vào, anh nhìn chiếc giường cô đã ngồi lên, chán ghét quay lưng đi.

Muốn ngủ, cứ để cô ngủ ở đây vậy.

Anh đi ra khỏi phòng, lúc đóng cửa cũng chẳng nhẹ nhàng là bao.

Rầm

Tiếng cửa phòng va đập thật mạnh làm cô giật mình. Ninh Hinh ngồi dậy, nhìn xung quanh không thấy ai.

Mộ Viên Bách là người khó tính, lúc nãy cô ngồi trên giường anh như vậy chắc anh không thích rồi.

Ninh Hinh ngồi dậy, cô đi đến chỗ vali đồ của mình. Có lẽ anh cũng không thích cô để đồ chung, nên đành để đồ trong vali luôn vậy.

Ninh Hinh lấy một bộ quần áo ra, cô liền đi vào phòng tắm, cởi bỏ chiếc váy cưới nặng nề trên người ra.

Nước lạnh dội vào người, cô ôm mình ngồi dưới sàn nhà lạnh lẽo.

Hy vọng, hy vọng cô sẽ chết sớm.

Chết sớm để bớt đau khổ.

...

Sáng hôm sau.

Ninh Hinh ở Ninh gia mang thân phận là nhị tiểu thư nhưng những công việc của người hầu cô đều phải làm nên thói quen dậy sớm cũng từ đó mà ra.

Cô xuống nhà, căn nhà này ngoài anh và cô ra chẳng có ai.

Ninh Hinh đi tìm bếp, sau đó lục lọi tủ lạnh xem có gì để nấu đồ ăn sáng được không.

Cuối cùng cũng tìm thấy những thứ cần thiết nấu bữa sáng.

Ninh Hinh loay hoay tìm tạp giề, cô biết mình sống ở đây với tư cách là Mộ thiếu phu nhân, nhưng Mộ Viên Bách và Mộ gia hoàn toàn không công nhận cô.

Chỉ vì cô bị câm, cô là một Ninh Hinh vô dụng.

Nghĩ đến đây, Ninh Hinh lòng đầy chua chát, cô cố nén nước mắt vào trong.

Cô tự hỏi, con người đều phải chết, tại sao phải sống làm gì?

...

Ninh Hinh nấu bữa sáng xong đã là bảy giờ. Cô cũng không biết anh ngủ ở phòng nào, cũng không dám động vào Mộ Viên Bách.

Mộ Viên Bách là tên lập dị, nổi tiếng ở thành phố này không ai không biết.

Nếu cô không cẩn thận chọc anh giận, có lẽ Mộ Viên Bách sẽ lấy cái mạng nhỏ này của cô.

Nghĩ đến đây...Ninh Hinh tự dưng bật cười.

Cô chưa bao giờ dám tự tử, thật ra là không có can đảm.

Liệu...cô có thể mượn tay của anh để kết liễu tính mạng của mình không?

Mộ Viên Bách từ trên lầu đi xuống đã ngửi thấy mùi thơm thức ăn. Anh có thói quen sống một mình vì thế cũng không ăn đủ bữa.

Nhìn bàn ăn đã được dọn sẵn, Mộ Viên Bách có chút bất ngờ nhìn Ninh Hinh.

Cô quơ tay quơ chân, sử dụng ngôn ngữ người câm nói chuyện với anh.

[ Anh ăn sáng đi ]

Mộ Viên Bách thấy động tác của cô, anh liền bất mãn.

"Cô câm, nhưng tôi không câm."

"Nên tôi không hiểu ngôn ngữ của cô."

Hot

Comments

Trần Kiều Chinh

Trần Kiều Chinh

đọc lại

2024-03-30

0

🌷

🌷

đọc 3 lần r nha hay lắm luônnn

2024-03-17

0

Hoa Hướng Dương

Hoa Hướng Dương

Chỉ là một tên lập dị,sao chị nhà phải nhẫn nhịn chứ?

2024-03-17

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1 : Cô Câm Nhưng Tôi Không Câm
2 Chương 2 : Chán Ghét
3 Chương 3 : Một Kẻ Câm Vô Dụng
4 Chương 4 : Cái Chết
5 Chương 5 : Nụ Cười Chua Chát
6 Chương 6 : Không Phải Vợ Tôi
7 Chương 7 : Chỉ Có Một Cái Mạng
8 Chương 8 : Đòi Nợ
9 Chương 9 : Không Phải Mộ Viên Bách
10 Chương 10 : Lưu Số
11 Chương 11 : Làm Người Tốt
12 Chương 12 : Đọc Lén
13 Chương 13 : Nụ Cười
14 Chương 14: Bữa Trưa
15 Chương 15 : Khăn Choàng
16 Chương 16: Đến Khám
17 Chương 17 : Giúp Cô
18 Chương 18 : Cầu Cứu
19 Chương 19 : Không Mảnh Vải
20 Chương 20: Không Lí Do
21 Chương 21: Bất Ngờ
22 Chương 22 : Không Sao Rồi
23 Chương 23 : Ngưu Tầm Ngưu, Mã Tầm Mã
24 Chương 24 : Khó Ở Hơn Mọi Hôm
25 Chương 25 : Nhà Chính
26 Chương 26 : Sai Người Sai Thời Điểm
27 Chương 27: Muốn Bảo Vệ Em
28 Chương 28 : Biết Yêu Rồi (H+)
29 Chương 29 : Cảnh Đẹp
30 Chương 30 : Cất Tiếng
31 Chương 31: Hoảng
32 Chương 32 : Nhắc Nhở Từ Mộ Viên Thiệu
33 Chương 33: Phẫn Nộ
34 Chương 34 : Phát Sốt
35 Chương 35 : Đêm Đó
36 Chương 36: Mộ Viên Thần Trở Về
37 Chương 37: Đông Đủ
38 Chương 38 : Anh Anh Em Em
39 Chương 39 : Bảo Bối Của Mộ Viên Thần
40 Chương 40 : Đừng Có Mà Ngang Ngược
41 Chương 41: Dụ Bạch Ngôn
42 Chương 42: Mộ Viên Bách Tức Giận
43 Chương 43: Đâu Cần Lí Do
44 Chương 44: Tàn Nhẫn
45 Chương 45 : Bóng Dáng Quen Thuộc
46 Chương 46: Chiếm Hữu
47 Chương 47: Phát Hiện Rồi
48 Chương 48 : Cứu
49 Chương 49 : Bị Bỏ Lại
50 Chương 50 : Anh Đến Rồi
51 Chương 51: Sai Lầm
52 Chương 52: Đi Du Lịch
53 Chương 53 : Xin Tự Trọng
54 Chương 54 : Giận Dỗi Vô Cớ
55 Chương 55 : Anh Yêu Em
56 Chương 56: Tắm Chung
57 Chương 57: Đầu Óc Trong Tối
58 Chương 58: Thỏ Con
59 Chương 59 : Làm Ba Làm Mẹ
60 Chương 60 : Kéo Lê Kéo Lết
61 Chương 61 : Ngang Như Cua
62 Chương 62: Mẹ
63 Chương 63 : Liều
64 Chương 64 : Bán Đi
65 Chương 65 : Không Đội Trời Chung
66 Chương 66 : Hứa Phu Nhân
67 Chương 67 : Kiệt Sức
68 Chương 68: Cùng Mẹ Khác Cha
69 Chương 69 : Kết Tội
70 Chương 70 : Nhẫn Nhịn
71 Chương 71 : Không Thể Chấp Nhận
72 Chương 72: Trêu Người
73 Chương 73 : Suy Nghĩ Kĩ
74 Chương 74 : Sinh...Sinh Rồi
75 Chương 75 : Chăm Con Thật Khó
76 Chương 76 : Hồi Kết (1)
77 Chương 77 : Hồi Kết ( 2 )
78 Chương 78 : Hồi Kết ( 3 )
79 Chương 79 : Hồi Kết ( 4 )
80 Chương 80 : Hồi Kết ( 5 )
81 Ngoại Truyện : Tiểu Phong Lúc Bé (1)
82 Ngoại Truyện : Tiểu Phong Trưởng Thành (2)
83 Ngoại Truyện : Hai baba ( Mộ Viên Thần x Dụ Bạch Ngôn )
84 Ngoại truyện : Mộ Viên Viên ( 4 )
Chapter

Updated 84 Episodes

1
Chương 1 : Cô Câm Nhưng Tôi Không Câm
2
Chương 2 : Chán Ghét
3
Chương 3 : Một Kẻ Câm Vô Dụng
4
Chương 4 : Cái Chết
5
Chương 5 : Nụ Cười Chua Chát
6
Chương 6 : Không Phải Vợ Tôi
7
Chương 7 : Chỉ Có Một Cái Mạng
8
Chương 8 : Đòi Nợ
9
Chương 9 : Không Phải Mộ Viên Bách
10
Chương 10 : Lưu Số
11
Chương 11 : Làm Người Tốt
12
Chương 12 : Đọc Lén
13
Chương 13 : Nụ Cười
14
Chương 14: Bữa Trưa
15
Chương 15 : Khăn Choàng
16
Chương 16: Đến Khám
17
Chương 17 : Giúp Cô
18
Chương 18 : Cầu Cứu
19
Chương 19 : Không Mảnh Vải
20
Chương 20: Không Lí Do
21
Chương 21: Bất Ngờ
22
Chương 22 : Không Sao Rồi
23
Chương 23 : Ngưu Tầm Ngưu, Mã Tầm Mã
24
Chương 24 : Khó Ở Hơn Mọi Hôm
25
Chương 25 : Nhà Chính
26
Chương 26 : Sai Người Sai Thời Điểm
27
Chương 27: Muốn Bảo Vệ Em
28
Chương 28 : Biết Yêu Rồi (H+)
29
Chương 29 : Cảnh Đẹp
30
Chương 30 : Cất Tiếng
31
Chương 31: Hoảng
32
Chương 32 : Nhắc Nhở Từ Mộ Viên Thiệu
33
Chương 33: Phẫn Nộ
34
Chương 34 : Phát Sốt
35
Chương 35 : Đêm Đó
36
Chương 36: Mộ Viên Thần Trở Về
37
Chương 37: Đông Đủ
38
Chương 38 : Anh Anh Em Em
39
Chương 39 : Bảo Bối Của Mộ Viên Thần
40
Chương 40 : Đừng Có Mà Ngang Ngược
41
Chương 41: Dụ Bạch Ngôn
42
Chương 42: Mộ Viên Bách Tức Giận
43
Chương 43: Đâu Cần Lí Do
44
Chương 44: Tàn Nhẫn
45
Chương 45 : Bóng Dáng Quen Thuộc
46
Chương 46: Chiếm Hữu
47
Chương 47: Phát Hiện Rồi
48
Chương 48 : Cứu
49
Chương 49 : Bị Bỏ Lại
50
Chương 50 : Anh Đến Rồi
51
Chương 51: Sai Lầm
52
Chương 52: Đi Du Lịch
53
Chương 53 : Xin Tự Trọng
54
Chương 54 : Giận Dỗi Vô Cớ
55
Chương 55 : Anh Yêu Em
56
Chương 56: Tắm Chung
57
Chương 57: Đầu Óc Trong Tối
58
Chương 58: Thỏ Con
59
Chương 59 : Làm Ba Làm Mẹ
60
Chương 60 : Kéo Lê Kéo Lết
61
Chương 61 : Ngang Như Cua
62
Chương 62: Mẹ
63
Chương 63 : Liều
64
Chương 64 : Bán Đi
65
Chương 65 : Không Đội Trời Chung
66
Chương 66 : Hứa Phu Nhân
67
Chương 67 : Kiệt Sức
68
Chương 68: Cùng Mẹ Khác Cha
69
Chương 69 : Kết Tội
70
Chương 70 : Nhẫn Nhịn
71
Chương 71 : Không Thể Chấp Nhận
72
Chương 72: Trêu Người
73
Chương 73 : Suy Nghĩ Kĩ
74
Chương 74 : Sinh...Sinh Rồi
75
Chương 75 : Chăm Con Thật Khó
76
Chương 76 : Hồi Kết (1)
77
Chương 77 : Hồi Kết ( 2 )
78
Chương 78 : Hồi Kết ( 3 )
79
Chương 79 : Hồi Kết ( 4 )
80
Chương 80 : Hồi Kết ( 5 )
81
Ngoại Truyện : Tiểu Phong Lúc Bé (1)
82
Ngoại Truyện : Tiểu Phong Trưởng Thành (2)
83
Ngoại Truyện : Hai baba ( Mộ Viên Thần x Dụ Bạch Ngôn )
84
Ngoại truyện : Mộ Viên Viên ( 4 )

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play