Tổ chức đám cưới (phần 2)

Hai chiếc xe nối đuôi nhau dừng lại trước căn biệt thự lộng lẫy, sang trọng ngay giữa lòng thành phố. Cánh cửa hé mở, lần lượt từng người một bước xuống. Chỉ riêng mình Hạ Như Yên vẫn ngồi yên một chỗ thẫn thờ, ánh mắt đượm buồn liếc nhìn ngôi biệt thự rộng lớn ngay trước mắt. Tiếng gõ bên cửa kính của xe làm cô giật mình. Cô hít một hơi thật sâu, lau nhẹ những giọt nước mắt lã chã, rồi chậm rãi bước xuống.

Bên sau cốp Ôn Gia Long vừa bê hai chiếc vali xuống. Châu Gia Việt chả thèm nhìn Hạ Như Yên một cái, tay đút túi quần, lạnh lùng bước vào trong. Như Yên lưỡng lự lại một lát, mắt ngước nhìn xung quanh, vẻ mặt u sầu, lòng không nỡ nhưng chân vẫn bước đi về phía trước. Cô vừa vào thì chiếc cổng mạ vàng rộng lớn đóng sập lại.

Từ sau lưng Châu Gia Luân chạy đến cầm lấy chiếc vali, mỉm cười nói: “để tôi giúp chị.”

Như Yên vẻ mặt rẫu rĩ nhìn Gia Luân, buông cánh tay, nhẹ nở nụ cười gượng. Cô được dẫn vào một căn phòng trống trên lầu ba, nơi đây là chỗ ở tạm thời cho tới lúc đám cưới diễn ra. Cánh cửa đóng sập lại, cô giúp việc ra khỏi thì Hạ Như Yên ngồi bệt xuống chiếc giường trải đệm êm ái. Ánh mắt cô lờ đờ nhìn mọi thứ xung quanh, lòng trống trải hiu quạnh.

Một lúc sau, cô tiến đến bên chiếc cửa kính, vén nhẹ tấm rèm, mắt nhìn về xa xăm. Đúng là biệt thự nhà giàu có khác phía dưới có hồ bơi rộng rãi và còn có cả cây cảnh đắt đỏ. Nhìn xa hơn một chút sẽ thấy một góc nhỏ thành phố Quảng Đông tấp nập, đông đúc đối lập hoàn toàn với hoàn cảnh của cô hiện tại.

Mấy ngày sau đó, Hạ Như Yên ngoài thời gian ăn cơm thì hầu như chỉ nhốt mình trong phòng. Vẻ mặt luôn sầu ưu, phiền não. Ánh mắt nhìn qua cửa kính nhìn ra xa.

Cho tới một hôm, vì quá ngột ngạt nên cô quyết định ra ngoài đi dạo. Chân bước đi, mắt ngước nhìn xung quanh nhưng lòng lại không vui. Cứ hễ nhìn thấy cặp đôi hạnh phúc bên đường cô lại thấy chạnh lòng, tim thắt lại.

Tiếng gọi ngay sau lưng làm cô giật mình: “Như Yên…phải cậu không?”. Theo phản xạ tự nhiên cô quay người lại, cô gái kia mừng rỡ nhảy cuỗng lên, ồm chầm lấy: “đúng là cậu rồi.”

Cô gái đó là Đoàn Mẫn Nhi bạn thân từ hồi thơ ấu của Như Yên. Tính tình hoạt bát, vui vẻ, mạnh mẽ. Gương mặt cô ấy mang vẻ đẹp cá tính. Cách đây mấy năm trước cô ấy được tuyển thẳng vào học trường thiết kế thời trang và mĩ thuật ở Quảng Đông. Nhưng thật không ngờ duyên phận nó lại cho họ vô tình gặp lại nhau nơi đất khách xứ người này.

Đúng thật là trái đất tròn, cuộc gặp gỡ này khiến Hạ Như Yên an ủi phần nào. Cả hai bước vào quán cà phê bên đường, gọi hai ly trà sữa matcha. Mẫn Nhi nhìn vẻ mặt của bạn thân không mấy vui vẻ nên hỏi: “cậu có chuyện gì sao?”

Hạ Như Yên nở nụ cười đây gượng gạo, lắc đầu: “không có. Mình ổn.”

Đoàn Mẫn Nhi lưỡng lự hỏi tiếp: “sao đột nhiên cậu tới Quảng Đông?”

Hạ Như Yên cười nhạt, tim như thắt lại nói: “chồng tớ người Quảng Đông nên tớ mới tới đây. Hai tuần sau tớ tổ chức đám cưới ở khách sạn Max trên đường 123 cậu nhớ tới tham dự.”

Đoàn Mẫn Nhi giật bắn người, trợn tròn hai mắt, miệng như cứng đờ: “chồng…chồng sao? Sao đột ngột dữ vậy. Không phải…là Cố Sinh sao?”

Như Yên khẽ lắc đầu, đáp lại: “không phải.”

Nhìn vẻ mặt u buồn rồi rụ xuống của Như Yên thì Đoàn Mẫn Nhi không tiện hỏi han thêm bất cứ điều gì. Nhưng cô cũng đoán được bạn thân có điều gì đó khó xử không tiện nói ra.

Không khí tự nhiên chùn xuống im lặng, cả hai ngồi trầm ngâm một lúc lâu. Bỗng Như Yên sực nhớ điều gì đó, lấy vội chiếc điện thoại xem giờ rồi vớ ngay chiếc túi xách chạy vụt đi. Cô chỉ kịp quay lại vẫy tay: “tạm biệt. Mình có việc đi trước.” Đoàn Mẫn Nhi vẫn còn thẫn thờ chưa hiểu chuyện gì xảy ra thì Như Yên đã khuất bóng.

Trên đường phố tấp nập, cô gái nhỏ bé gắng sức chạy thật nhanh, hơi thở gấp gáp, thi thoảng liếc nhìn đồng hồ.

Cô dừng chân bên chiếc Lexus nâu sáng bóng, tay ôm đầu gối, tim thắt chặt, miệng thở dồn dập. Đứng lại khoảng mấy giây để thở rồi cô loạng choạng bước tới gần chàng trai đang chờ sẵn. Nhìn vẻ mặt lạnh như băng ấy thì chắc chắn là Châu Gia Việt chứ không phải ai khác.

Châu Gia Việt đưa mắt nhìn chiếc đồng hồ trên tay, lạnh lùng nói: “chậm 25 giây, nhanh cái chân lên.”

Hạ Như Yên vẫn thở không ngừng, tay run run mở cánh cửa ngồi vào. Sự lạnh lùng lan toả khắp không gian của chiếc xe. Cô ngồi im bất động, không dám nhìn chả dám nghe, đến thở cũng phải kín kẽ. Không khí ngột ngạt đến khó tin.

Chiếc xe rẽ vào một studio ảnh viện áo cưới. Mẹ chồng cô đã chờ sẵn từ sáng sớm. Khi cả hai chưa kịp phản ứng gì đã bị mấy cô nhân viên kéo đi vào phòng thay đồ và trang điểm.

Châu Gia Việt lạnh lùng bước ra, mặt không chút biến sắc cũng chả hề có nổi một nụ cười. Cũng phải bởi ngày hôm nay anh có mặt tại nơi này là do sự ép buộc của mẹ chứ không hề có sự tự nguyện. Bà Vương Tú Anh tiến lại gần con trai, với tay sửa lại chiếc nơ trên cổ áo, nở nụ cười tươi nói: “con trai hôm nay đẹp trai lắm!”

Cánh cửa trên lầu hai vừa hé mở, tiếng bước chân chậm bước xuống từng bậc cầu thang. Như Yên mặc bộ váy trắng tinh khôi hở nhẹ đôi vai trần quyến rũ. Lớp trang điểm nhẹ nhàng theo phong cách Hàn Quốc vừa tự nhiên lại vừa tinh tế. Một nụ cười gượng hiện lên trên bờ môi nhưng trông vẫn xinh đẹp, lộng lẫy. Đôi giày cao gót bảy phân mỗi bước đi đều phát ra tiếng lộc cộc.

Ánh mắt Châu Gia Việt nhìn cô say đắm không rời. Cũng chẳng hiểu sao anh như thể bị hút hồn từ lúc nào chả hay. Nhưng thật sự rất đẹp, khiến lòng anh có chút rung động.

Như Yên vừa bước xuống khỏi bậc thang cuối cùng thì mẹ chồng mừng rỡ chạy lại, hết lời khen ngợi: “đẹp, đẹp lắm! Xuất sắc.”

Bên phía phim trường anh thợ ảnh vừa thử xong góc máy liền gọi: “được rồi, cô dâu chú rể qua đây bắt đầu chụp thôi!”

Châu Gia Việt tay đút túi quần lạnh lùng bước đi trước. Hạ Như Yên hai tay xách bên váy bước đi thi thoảng liếc sang thấy mẹ chồng đang vui vẻ nhìn mình nên cũng miễn cưỡng nở nụ cười.

Cả anh và cô đều tỏ rõ sự ngại ngùng lúng túng. Hạ Như Yên còn nở nụ cười tươi, có vẻ phối hợp còn Châu Gia Việt bên cạnh mặt vẫn lạnh như một núi băng. Dù cho thợ chụp có nhắc nhở như nào thì anh vẫn không hề thay đổi sắc mặt một chút nào.

Sau buổi chụp hình Châu Gia Việt bị mẹ kéo đi ra cửa hành trang sức để mua nhẫn cưới. Dù lòng không muốn nhưng mẹ giả vờ khóc lóc đau đầu đành phải đồng ý: “con đi, con đi được chưa.”

Vương Tú Anh kéo hai con vội vàng lên xe rời khỏi. Cả hai tuy không muốn nhưng chân vẫn bước đi, thi thoảng mẹ quay sang nhìn thì lại cười lên một nụ cười không vui mấy.

Hai tuần sau đó đám cưới chính thức giữa Châu Gia Việt và Hạ Như Yên diễn ra ở khách sạn Max. Khách mời đơn giản chỉ mấy người thân thiết. Cũng có thể xem như là một hôn lễ bí mật.

Cánh cửa lễ đường mở rộng, ánh sáng rực rỡ thắp lên, Như Yên khoác tay ông nội chậm rãi bước vào. Chân cô bước, môi cô cười nhưng lòng lại trống rỗng. Ánh mắt nhìn lên vẻ mặt lạnh lùng của chú rể đang chờ sẵn thì lại rùng mình, ghê sợ. Tiếng vỗ tay xung quanh vang lên từng hồi. Những em nhỏ liên tục rải lên cánh hoa bay bay. Pháo nổ to đùng làm cô giật mình.

Chú rể mặc bộ vest trắng, lạnh lùng bước dần ra, nắm tay cô dâu rồi dắt lên lễ đường. Hai người họ chả nhìn nhau, cũng không cười không nói. Chỉ theo sự chỉ dẫn của MC tiến hành xong hôn lễ bắt buộc. Lúc trao nhẫn cưới cả hai mới có chút ngập ngừng nhìn lên vẻ mặt đối phương, ánh mắt có chút buồn sâu thẳm. Vòng tròn nhẫn cưới đeo vào tay đánh giấu hai người chính thức là vợ chồng.

Ai ai cũng vỗ tay vui vẻ cười lên không ngớt. Chỉ có hai nhân vật chính vẫn giữ bộ mặt ủ rũ từ nãy giờ. Và còn có Châu Gia Luân tay vỗ, nhưng người thất thần như kẻ vô hồn, ánh mắt đượm buồn chăm chăm nhìn Như Yên không rời.

Sau khi buổi lễ kết thúc, Như Yên lặng lẽ quay về phòng chờ, ngồi bên ghế ngắm nhìn mình trong gương. Ánh mắt buồn sâu thẳm, môi cười nhạt, tim thắt lại.

Bóng dáng một người đàn ông thấp thoáng ở phía sau, cô quay đầu lại có vẻ ngạc nhiên: “Gia Luân sao cậu biết tôi ở đây?”

Châu Gia Luân đặt trên bàn dĩa bánh ngọt mỉm cười nói: “ăn bánh ngọt lúc buồn sẽ làm tâm trạng tốt hơn.”

Như Yên khẽ gật đầu: “cảm ơn.”

Gia Luân rời đi thì cô lấy chiếc thìa nhỏ ăn một miếng bánh. Tự nhiên dòng nước mắt bất chợt rơi. Trong suy nghĩ của cô chỉ toàn hình bóng Cố Sinh hiện lên: ngày bé cùng nhau ngồi bên gốc cây thổi nến chúc sinh nhật trên chiếc bánh bông lan nhỏ, ngày tháng ngồi quán cà phê cùng ăn bánh cùng vui cười, anh luôn nhớ mọi sở thích của cô. Bất chợt cô thầm cười lên một tiếng.

Bữa tiệc tàn, khách khứa dời khỏi cũng là lúc cô vẫy tay tạm biệt người nhà. Lòng quyến luyến không nỡ nhưng sự thật không thể thay đổi: cô đã là người nhà họ Châu, bắt buộc phải trụ lại đến ngày kết thúc hợp đồng.

Hot

Comments

Ngô Huệ

Ngô Huệ

Anh cứ lạnh lùng đi rồi sau này yêu chị không lối thoát đấy tinh tướng

2024-04-12

1

Anh Nguyen

Anh Nguyen

đám cưới buồn

2023-05-24

0

Đinh Điệp

Đinh Điệp

hay

2022-01-19

0

Toàn bộ
Chapter
1 Cuộc sống hiện tại của hai nhà Châu-Hạ
2 Cuộc gặp gỡ giữa hai người bạn già và mối nhân duyên đính ước
3 Thông báo hôn ước từ nhỏ của hai nhà Châu-Hạ
4 Ông nội, cháu đồng ý!
5 Châu thiếu gia tìm hiểu về Hạ tiểu thư
6 Kí kết hợp đồng hôn nhân
7 Tổ chức đám cưới (phần 1)
8 Tổ chức đám cưới (phần 2)
9 Ngày đầu sống chung
10 Cuộc sống làm dâu của Hạ tiểu thư
11 Tôi Chỉ làm nghĩa vụ của người vợ
12 Cuộc chạm mặt tình cờ với người cũ của vợ
13 Hạ tiểu thư quyết tâm theo đuổi lại ước mơ
14 Tình huống dở khóc dở cười của đôi vợ chồng trẻ
15 Bắt đầu than phiền
16 Vô tình quan tâm nhau
17 Mẹ chồng ra tay đòi lại công bằng giúp con dâu
18 Âm thầm ủng hộ vợ
19 Ngày đầu làm việc ở công ty
20 Những ngày đầy khó khăn ở chốn công sở
21 Vô tình bị chồng phát hiện
22 Luôn ở sau quan sát và giúp đỡ vợ
23 Bắt đầu quan tâm nhau nhiều hơn trước
24 Tổng tài khi biết ghen
25 Ngày mưa bay đầu mùa đông
26 Nhà vợ bất ngờ xảy ra chuyện
27 Hãy tin anh…tất cả rồi sẽ ổn
28 Em vợ cố tình đu đưa với anh rể
29 Bà mẹ nuôi tàn nhẫn
30 Mọi chuyện đều là tình cờ hay được sắp đặt
31 Không còn cách nào khác nữa!
32 Trở về lại Quảng Đông
33 Anh thật quá đáng…
34 Đừng mong tôi chịu thua
35 Bữa ăn này liệu có giải quyết hiểu lầm giữa chúng ta?
36 Vẫn là anh có mặt đúng lúc em cần nhất
37 Âm mưu của những kẻ đố kị
38 Sao có thể giống lời cậu nói…
39 Buổi tối đầy bất ngờ
40 Lời anh nói không như những gì anh nghĩ
41 Tình yêu thì không phân biệt giàu nghèo
42 Anh có thật sự lạnh lùng như vẻ bề ngoài
43 Hạnh phúc đến từ những điều đơn giản nhất
44 Bất ngờ ập đến khi anh chưa kịp có sự chuẩn bị
45 Những ngày đầy khó khăn của Châu tổng
46 Dù thế nào em vẫn sẽ tìm anh
47 Cảm ơn em vì đã thức tỉnh anh
48 Em là người khơi trong anh nguồn cảm hứng
49 Anh chỉ dịu dàng với mình em
50 Em đang sợ điều gì?
51 Xin lỗi, anh chưa bảo vệ tốt cho em
52 Tình yêu vốn là của hai người
53 Chuyến công tác bất ngờ
54 Thành phố sương mờ…chúng ta bên nhau
55 Cảm ơn trái tim ấm áp đã sưởi ấm anh
56 bà xã điện hạ của anh
57 Em luôn là duy nhất
58 Hạnh phúc là được ngắm nhìn người mình thương mỉm cười
59 Em là liều thuốc chữa lành của anh
60 Bật chế độ yêu đương bí mật
61 Em tin tưởng anh
62 Anh chỉ có duy nhất một mặt trời…đó là em
63 Bữa cơm chứa nhiều thứ gia vị
64 Anh sẽ dùng cả đời để chịu trách nhiệm
65 Có đôi khi vô tình lại trở thành cố ý
66 Có anh đây…em không cần lên tiếng
67 Em vẫn là người quan trọng nhất
68 Có em…cuộc sống anh thêm màu sắc
69 Kết quả của những kẻ chỉ biết ăn cắp
70 Lời đồn anh cũng xử lí sạch
71 Gặp lại người bạn cũ
72 Trước giờ diễn ra cuộc thi
73 Anh nguyện là hậu phương
74 Chỉ cần cùng em mọi thứ anh ghét đều trở nên ngọt ngào
75 Chỉ là anh vẫn đủ lòng tin ở em
76 Không có gì làm khó được em
77 Em đã làm được…
78 Tản băng nay biết cười
79 Tình yêu nó cần sự rung động
80 Em vừa là em trai vừa là tình địch
81 Anh là một kẻ ngốc
82 Em là bí mật của anh
83 Lúc hoạn nạn mới nhận ra tấm chân tình
84 Không bao giờ là quá muộn
85 Thời gian không quyết định một thứ gì cả
86 Cậu vốn chỉ là một người bạn thân
87 Ngày sinh Nhật ý nghĩa
88 Đố kị luôn làm cho con người trở nên tàn ác
89 Thông báo ngày nghỉ đông
90 Tôi tin anh ấy!
91 Tình cảm chân thành có thể chữa lành mọi vết thương
92 Ly rượu say quên đi tất cả
93 Lời xin lỗi…chúng ta làm quen lại từ đầu
94 Bữa tiệc đêm
95 Cô ấy là vợ tôi
96 Thì ra anh là như thế…
97 Chỉ cần em ra tay thì mọi loại trà đều bị loại bỏ
98 Đối với anh em vẫn quan trọng nhất
99 Hoa hướng dương mạnh mẽ
100 Kẻ thứ ba mãi mãi chỉ ở sau bóng lưng
101 Chỉ cần là em thích…
102 Kế hoạch hoàn hảo
103 Sức mạnh tình yêu khiến con người trở nên mạnh mẽ
104 Mọi tình cảm đều đến bất ngờ
105 Tình thân chính là như thế
106 Chuyến du lịch kì nghỉ đông
107 Hoàng hôn bên bờ biển
108 Lời tỏ tình…bốn người hạnh phúc
109 Với em…anh tuyệt vời nhất
110 Anh và em…chúng ta không thể thiếu nhau
111 Hơi ấm tình thương
112 Hai người hạnh phúc một kẻ đau
113 Món quà sinh nhật hạnh phúc
114 Tim tôi chỉ chứa đựng một người
115 Bữa tiệc tất niên
116 Nhân duyên là như thế…
117 Mẹ chồng ra tay trị tiểu tam
118 Ngày cuối năm...khu chợ sầm uất
119 Bữa cơm cuối cùng tạm biệt năm cũ
120 Khoảnh khắc giao thừa
121 Ngày đầu năm mới...lời chúc đầu tiên
122 Trở về nhà ngày tết
123 Cuộc gặp lại bất ngờ
124 Hỗn hợp cảm xúc ở côi nhi viện xa xôi
125 Nhà hàng và kỉ niệm cũ
126 Sứ mệnh trái tim
127 Tết năm nay chúng ta thiếu một đứa trẻ
128 Căn nhà đầy tổn thương
129 Thăm mộ mẹ
130 Bố chồng ra mặt
131 Thù hận cũng không thể bằng máu mủ
132 Thoát ra khỏi ngưỡng cửa thần chết
133 Có những cuộc gặp lần đầu mà như đã quen
134 Tình một đêm tỉnh lại
135 Mọi thứ đều có giới hạn đáng có
136 Bữa tiệc kết thúc dự án
137 Đừng sợ…có anh đây
138 Cái kết của kẻ phá hoại
139 Em rất đẹp!
140 Buổi hẹn Daisy…
141 Buổi gặp mặt bất ngờ của cô con dâu hụt
142 Tin vui
143 Biết sự thật năm xưa
144 Sự thấu hiểu của mẹ chồng
145 Giấc mơ hạnh phúc
146 Chuẩn bị kế hoạch xin lỗi
147 Cầu nối làm hoà
148 Niềm vui nhân đôi
149 Kẻ tham lam sẽ không có kết cục tốt
150 Tháng ngày u ám của kẻ tham lam
151 Lớp học mát xa
152 Bị bắt cóc
153 Bị bắt cóc (phần 2)
154 Sự thù hận bấy lâu nay
155 Pha giải cứu nghẹt thở
156 Gieo mình vào biển xanh
157 Tình thân là tha thứ
158 Điều kì diệu
159 Cái kết viên mãn
160 Lời tri ân bạn đọc
Chapter

Updated 160 Episodes

1
Cuộc sống hiện tại của hai nhà Châu-Hạ
2
Cuộc gặp gỡ giữa hai người bạn già và mối nhân duyên đính ước
3
Thông báo hôn ước từ nhỏ của hai nhà Châu-Hạ
4
Ông nội, cháu đồng ý!
5
Châu thiếu gia tìm hiểu về Hạ tiểu thư
6
Kí kết hợp đồng hôn nhân
7
Tổ chức đám cưới (phần 1)
8
Tổ chức đám cưới (phần 2)
9
Ngày đầu sống chung
10
Cuộc sống làm dâu của Hạ tiểu thư
11
Tôi Chỉ làm nghĩa vụ của người vợ
12
Cuộc chạm mặt tình cờ với người cũ của vợ
13
Hạ tiểu thư quyết tâm theo đuổi lại ước mơ
14
Tình huống dở khóc dở cười của đôi vợ chồng trẻ
15
Bắt đầu than phiền
16
Vô tình quan tâm nhau
17
Mẹ chồng ra tay đòi lại công bằng giúp con dâu
18
Âm thầm ủng hộ vợ
19
Ngày đầu làm việc ở công ty
20
Những ngày đầy khó khăn ở chốn công sở
21
Vô tình bị chồng phát hiện
22
Luôn ở sau quan sát và giúp đỡ vợ
23
Bắt đầu quan tâm nhau nhiều hơn trước
24
Tổng tài khi biết ghen
25
Ngày mưa bay đầu mùa đông
26
Nhà vợ bất ngờ xảy ra chuyện
27
Hãy tin anh…tất cả rồi sẽ ổn
28
Em vợ cố tình đu đưa với anh rể
29
Bà mẹ nuôi tàn nhẫn
30
Mọi chuyện đều là tình cờ hay được sắp đặt
31
Không còn cách nào khác nữa!
32
Trở về lại Quảng Đông
33
Anh thật quá đáng…
34
Đừng mong tôi chịu thua
35
Bữa ăn này liệu có giải quyết hiểu lầm giữa chúng ta?
36
Vẫn là anh có mặt đúng lúc em cần nhất
37
Âm mưu của những kẻ đố kị
38
Sao có thể giống lời cậu nói…
39
Buổi tối đầy bất ngờ
40
Lời anh nói không như những gì anh nghĩ
41
Tình yêu thì không phân biệt giàu nghèo
42
Anh có thật sự lạnh lùng như vẻ bề ngoài
43
Hạnh phúc đến từ những điều đơn giản nhất
44
Bất ngờ ập đến khi anh chưa kịp có sự chuẩn bị
45
Những ngày đầy khó khăn của Châu tổng
46
Dù thế nào em vẫn sẽ tìm anh
47
Cảm ơn em vì đã thức tỉnh anh
48
Em là người khơi trong anh nguồn cảm hứng
49
Anh chỉ dịu dàng với mình em
50
Em đang sợ điều gì?
51
Xin lỗi, anh chưa bảo vệ tốt cho em
52
Tình yêu vốn là của hai người
53
Chuyến công tác bất ngờ
54
Thành phố sương mờ…chúng ta bên nhau
55
Cảm ơn trái tim ấm áp đã sưởi ấm anh
56
bà xã điện hạ của anh
57
Em luôn là duy nhất
58
Hạnh phúc là được ngắm nhìn người mình thương mỉm cười
59
Em là liều thuốc chữa lành của anh
60
Bật chế độ yêu đương bí mật
61
Em tin tưởng anh
62
Anh chỉ có duy nhất một mặt trời…đó là em
63
Bữa cơm chứa nhiều thứ gia vị
64
Anh sẽ dùng cả đời để chịu trách nhiệm
65
Có đôi khi vô tình lại trở thành cố ý
66
Có anh đây…em không cần lên tiếng
67
Em vẫn là người quan trọng nhất
68
Có em…cuộc sống anh thêm màu sắc
69
Kết quả của những kẻ chỉ biết ăn cắp
70
Lời đồn anh cũng xử lí sạch
71
Gặp lại người bạn cũ
72
Trước giờ diễn ra cuộc thi
73
Anh nguyện là hậu phương
74
Chỉ cần cùng em mọi thứ anh ghét đều trở nên ngọt ngào
75
Chỉ là anh vẫn đủ lòng tin ở em
76
Không có gì làm khó được em
77
Em đã làm được…
78
Tản băng nay biết cười
79
Tình yêu nó cần sự rung động
80
Em vừa là em trai vừa là tình địch
81
Anh là một kẻ ngốc
82
Em là bí mật của anh
83
Lúc hoạn nạn mới nhận ra tấm chân tình
84
Không bao giờ là quá muộn
85
Thời gian không quyết định một thứ gì cả
86
Cậu vốn chỉ là một người bạn thân
87
Ngày sinh Nhật ý nghĩa
88
Đố kị luôn làm cho con người trở nên tàn ác
89
Thông báo ngày nghỉ đông
90
Tôi tin anh ấy!
91
Tình cảm chân thành có thể chữa lành mọi vết thương
92
Ly rượu say quên đi tất cả
93
Lời xin lỗi…chúng ta làm quen lại từ đầu
94
Bữa tiệc đêm
95
Cô ấy là vợ tôi
96
Thì ra anh là như thế…
97
Chỉ cần em ra tay thì mọi loại trà đều bị loại bỏ
98
Đối với anh em vẫn quan trọng nhất
99
Hoa hướng dương mạnh mẽ
100
Kẻ thứ ba mãi mãi chỉ ở sau bóng lưng
101
Chỉ cần là em thích…
102
Kế hoạch hoàn hảo
103
Sức mạnh tình yêu khiến con người trở nên mạnh mẽ
104
Mọi tình cảm đều đến bất ngờ
105
Tình thân chính là như thế
106
Chuyến du lịch kì nghỉ đông
107
Hoàng hôn bên bờ biển
108
Lời tỏ tình…bốn người hạnh phúc
109
Với em…anh tuyệt vời nhất
110
Anh và em…chúng ta không thể thiếu nhau
111
Hơi ấm tình thương
112
Hai người hạnh phúc một kẻ đau
113
Món quà sinh nhật hạnh phúc
114
Tim tôi chỉ chứa đựng một người
115
Bữa tiệc tất niên
116
Nhân duyên là như thế…
117
Mẹ chồng ra tay trị tiểu tam
118
Ngày cuối năm...khu chợ sầm uất
119
Bữa cơm cuối cùng tạm biệt năm cũ
120
Khoảnh khắc giao thừa
121
Ngày đầu năm mới...lời chúc đầu tiên
122
Trở về nhà ngày tết
123
Cuộc gặp lại bất ngờ
124
Hỗn hợp cảm xúc ở côi nhi viện xa xôi
125
Nhà hàng và kỉ niệm cũ
126
Sứ mệnh trái tim
127
Tết năm nay chúng ta thiếu một đứa trẻ
128
Căn nhà đầy tổn thương
129
Thăm mộ mẹ
130
Bố chồng ra mặt
131
Thù hận cũng không thể bằng máu mủ
132
Thoát ra khỏi ngưỡng cửa thần chết
133
Có những cuộc gặp lần đầu mà như đã quen
134
Tình một đêm tỉnh lại
135
Mọi thứ đều có giới hạn đáng có
136
Bữa tiệc kết thúc dự án
137
Đừng sợ…có anh đây
138
Cái kết của kẻ phá hoại
139
Em rất đẹp!
140
Buổi hẹn Daisy…
141
Buổi gặp mặt bất ngờ của cô con dâu hụt
142
Tin vui
143
Biết sự thật năm xưa
144
Sự thấu hiểu của mẹ chồng
145
Giấc mơ hạnh phúc
146
Chuẩn bị kế hoạch xin lỗi
147
Cầu nối làm hoà
148
Niềm vui nhân đôi
149
Kẻ tham lam sẽ không có kết cục tốt
150
Tháng ngày u ám của kẻ tham lam
151
Lớp học mát xa
152
Bị bắt cóc
153
Bị bắt cóc (phần 2)
154
Sự thù hận bấy lâu nay
155
Pha giải cứu nghẹt thở
156
Gieo mình vào biển xanh
157
Tình thân là tha thứ
158
Điều kì diệu
159
Cái kết viên mãn
160
Lời tri ân bạn đọc

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play