Thất Tịch vui vẻ

" Lạc Phong! Anh biết hôm nay là ngày gì không? "

Mộng Băng háo hức chộp vào người anh giỏi giục, nhưng kết quả không như mong muốn

" Hôm nay... là ngày gì nhỉ? "

Mộng Băng lộ vẻ mặt thất vọng, bất mãn nói

" Hôm nay là Thất Tịch đó! Chồng à, chúng mình cưới nhau cũng lâu rồi, cũng nên có một đứa con đi chứ nhỉ? Chi bằng hôm nay chúng ta đi ăn chè đậu đỏ, lên chùa cầu nguyện đi! "

" Em cứ làm mấy chuyện linh tinh! Mê tín dị đoan, đúng là lừa người. "

Thái độ của anh làm cô tủi thân vô cùng

Cô và Lạc Phong cưới nhau đã được 2 năm, chồng cô hiền lành, chăm chỉ và thương cô nhưng có điều... khô như " ngói " vậy

Vì sao lại nói như thế ư? Vì anh ấy không biết lãng mạng là gì. Có lẽ vì từng phục vụ nhiều năm ở quân ngũ nên tính anh bị ảnh hưởng. Vô tâm và cứng nhắc như đá ấy

Thật ra thì anh hơn cô khá nhiều tuổi, nên cô thì mộng mơ yêu đời, anh thì nghiêm ngặt kỉ luật.

Bây giờ cô mới hiểu câu " khúc dạo đầu bao giờ cũng đẹp " là gì

Hồi mới yêu nhau, những ngày lễ tết hay kỷ niệm tình yêu, anh vẫn tặng hoa và quà cho cô. Nhưng từ khi cưới nhau về, anh vô tâm hẳn. Không một lời chúc, anh chỉ đưa thẳng tiền cho cô thích mua gì thì mua.

" Em cầm lấy, anh không rõ sở thích phụ nữ nên em tự xử đi nhé! "

Cô buồn tủi, lủi thủi một mình ra chợ mua ít đậu về nấu chè. Một mình tự biên tự diễn, húp chén chè mà rưng rưng nước mắt

" Em sao vậy? "

Cô vội gạt đi nước mắt

" Không có gì, ngáp ra nước mắt ấy mà.. "

Liệu ăn chén chè này có giúp chúng ta hạnh phúc như xưa không?

Cô thầm cầu nguyện.

Nhiều hôm chán cơm nhà, Mộng Băng rủ anh ra ngoài hẹn hò rồi đi ăn luôn để hâm nóng tình cảm. Nhưng chưa kịp nói xong, anh đã dập tắt ngay ý định. Anh bảo ăn ngoài vừa tốn kém lại không đảm bảo vệ sinh an toàn thực phẩm, dễ mắc bệnh.

Đến cả khi động phòng Lạc Phong cũng chẳng hứng thú. Mỗi lần lên giường, đều cảm giác anh chỉ nhanh nhanh làm cho xong chuyện rồi thôi. Người ta lúc âu yếm thì rú rí những câu yêu đương với vợ, còn anh thì cứ yên lặng chẳng nói chẳng rằng. Cứ xong việc là anh lăn quay ra ngủ như chết, chẳng buồn ôm ấp hay thủ thỉ gì với cô.

Đôi khi cô cảm thấy lấy chồng cũng như không. Cứ xem bộ phim ngôn tình nào nhìn họ hạnh phúc là cô lại ganh tỵ. Càng lúc cô càng thấy nản với hôn nhân của mình. Nhưng chẳng nhẽ lại ly dị vì chuyện bé tí này? Ai lại làm thế bao giờ, được cái này mất cái khác, tuy Lạc Phong nhạt nhẽo với cô vậy nhưng lại cực kì siêng năng kiếm tiền. Lại chẳng có việc vũ phu, thậm chí chưa từng quát cô lời nào. Nhưng nếu cứ như vậy cô lỡ sa vào bẫy của người đàn ông khác bởi lời đường mật của họ mất..

Cô không thể ngậm đắng nuốt cay như thế được, cả ngày trên trang facebook bạn bè cô đều khoe cẩu lương của vợ chồng họ. Cô quyết định search xem có biện pháp nào gắn kết tình cảm vợ chồng không. Nhưng loay hoay mấy tiếng đồng hồ vẫn chưa tìm ra được giải pháp phù hợp, mấy biện pháp họ đưa cô đã thử hết rồi, nhưng kết quả... không thành công!

Trời tối dần, cô gần như mất hết hi vọng. Đột nhiên cô nhìn thấy đề xuất " tắm uyên ương "

Cô bấm vào xem thử. Vâng, tắm uyên ương mặc dù cô đã thấy nhiều trong phim tình cảm nhưng cô chưa từng nghĩ sẽ áp dụng vào đời sống với Lạc Phong.

Mặc dù cô và anh đã lên giường nhưng chưa từng thân mật đến mức tắm chung như vậy, thật là rất xấu hổ nhưng biết sao được, thôi thì vứt bỏ cái thứ gọi là liêm sỉ vì hạnh phúc gia đình vậy..

[...]

Tối hôm đó nhân lúc anh vừa xả nước được vài phút thì cô lao vào gõ cửa

" Lạc Phong, em nhờ chút được không? Hồi nãy em tắm để quên cái áo ở trong đấy! "

Vừa thấy anh mở cửa, cô lập tức xông vào rồi quay người vặn tay nắm chốt cửa lại, mặt anh lúc này hoang mang

" ...Mộng Băng, em làm gì vậy? "

" Mình tắm chung đi anh! Em muốn tắm uyên ương~ "

Lạc Phong chưa kịp phản ứng thì cô đã lột sạch quần áo, khuôn mặt cô gợi tình, cô nhón chân đặt hai tay lên vai anh rồi trao một nụ hôn thật sâu và nồng nàn. Tay cô rơi trên người anh từ trên xuống, mơn man bờ vai rắn chắc của anh, tấm lưng trần trơn nhẵn, rồi dần dần đi sâu xuống dưới.

Lạc Phong lúc đầu còn sững người nhưng sau đó đã nhanh chóng đáp trả.

Anh hôn lên cổ, lên ngực cô. Không ngừng tạo ra dấu hôn, phát ra những tiếng chót chét cùng với tiếng rên của cô. Bên trên, vòi hoa sen chảy xối cả khiến khung cảnh hoà nhịp với cơn mưa lớn bên ngoài thật ướt át.

Đang ở mức độ phê pha thì cô cảm thấy chân mình đang dẵm phải thứ gì đó trơn trơn nhớt nhát. Cô đá nó ra thì đột nhiên cô trượt chân, cơ thể cô cảm giác như sắp tiếp đất.

Lúc ấy Lạc Phong chộp lấy tay cô, xoay người hoán đổi vị phí. " Đùng " Cả người anh ngã mạnh xuống sàn còn cô thì nằm gọn trong vòng tay chắc chắn của anh.

" Lạc Phong! Anh có sao không? Trả lời em.. "

" Ư.. "

Anh nheo mày, rên rỉ vì đau

" Gọi cấp cứu đi em...anh đau.. "

Mộng Băng cuống cuồng mặc quần áo gọn gàng rồi đi ra khỏi phòng tắm gọi 115

10 phút sau nhân viên y tế có mặt và đưa Lạc Phong lên cán chở thẳng tới bệnh viện

[...]

Sau khi bác sĩ ra khỏi phòng bệnh của Lạc Phong, cô chạy tới giục hỏi bác sĩ

" Bác sĩ ơi, chồng em có sao không..? "

" Xương chân của anh ấy bị tổn thương. Chúng tôi sẽ bó bột, có thể sẽ mất tầm 3 tháng tĩnh dưỡng. "

Nghe bác sĩ nói xong mà cô cũng bớt lo, may mà anh không bị gì nghiêm trọng, chứ nếu không cô ân hận chết mất. Vào phòng bệnh thăm anh, cô thấy anh đang nhắm mắt nghỉ ngơi. Thế nhưng vừa nghe thấy tiếng bước chân quen thuộc của vợ là anh mở mắt ra.

" Phong.. em xin lỗi "

" Em có làm gì sai đâu mà xin lỗi. Anh là chồng em tất nhiên phải đỡ cho em rồi. Có điều sao hôm nay em lại làm vậy? Chuyện hồi nãy ở phòng tắm ấy.. "

Cô không thể cứ phủ nhận được, cô sám hối

" Là vì.. em thấy dạo này chúng mình nhạt nhẽo quá, không được nồng nàn như trước nữa. Thế nên em mới bày trò đấy để hâm nóng tình cảm. Ai ngờ rằng anh lại thành ra thế này..?

Nghe cô nói, Lạc Phong kinh ngạc, lát sau anh phì buồn cười không nhịn được mà cười phì thành tiếng. Rồi anh đột ngột nắm tay cô vuốt ve

" Phì...nha đầu ngốc này, Không phải vì anh hết yêu em rồi đâu, anh yêu em nhiều không thể nói bằng lời đấy chứ. Tại anh không biết bày tỏ cảm xúc của mình, lại sống ở quân đội quá lâu nữa. "

" Cho anh thời gian học cách yêu thương, chiều chuộng em hơn nhé! Xin lỗi thời gian qua làm em buồn rồi. "

Cô ôm chặt lấy anh, nước mắt hạnh phúc lăn dài trên má cô từ khi nào hay, họ âu yếm nhau dưới khung cảnh trời mưa tầm tã

Hoá ra việc tắm uyên ương cũng có ít anh nhỉ..?

เลือกตอน
เลือกตอน

อัพเดทถึงตอนที่ 3

กกาวน์โหลดทันที

ชอบผลงานนี้ไหม? ดาวน์โหลดแอพ บันทึกการอ่านของคุณจะไม่สูญหาย
กกาวน์โหลดทันที

โบนัส

ผู้ใช้ใหม่ที่ดาวน์โหลดแอพสามารถปลดล็อค 10 ตอนได้ฟรี

รับ
NovelToon
เปิดประตูต่างภพ
เพื่อวิธีการเล่นเพิ่มโปรดดาวน์โหลดMangatoon APP!